Một tháng sau, Jolie có thai.
Phó phu nhân vui mừng ra mặt, mọi thành kiến đối với cô ta cũng thế mà tan biến hết.
Bà ấy dặn dò tôi phải khoan dung, chăm sóc tốt cho dòng dõi của nhà họ Phó.
Có đứa trẻ này, Jolie ở trong phủ càng trở nên kiêu ngạo hơn.
Đôi lúc, người hầu của tôi đi lấy thức ăn từ bếp, thường chỉ còn lại đồ thừa; những đồ trang sức và đồ vật trong phòng tôi cũng thường xuyên không cánh mà bay.
Nhưng tôi chẳng quan tâm.
Cho đến ngày hôm đó, Phó Tử Lân cầm súng đá vào cửa hậu viện của tôi.
- Thẩm Vận Thu, con súc vật mà cô nuôi suýt chút nữa đã hại Jolie sảy thai, rốt cuộc cô có ý đồ gì?
Một chú mèo toàn thân đầy máu bị ném vào bên trong.
“Cầu Tuyết”, chú mèo đã ở bên tôi suốt bảy năm.
Jolie bảo rằng nó đã đâm trúng cô ta, nên đã ra lệnh đánh chết nó.
Anh nói tiếp:
- Cô không biết Jolie còn đang mang thai sao? Mẹ tôi đã bảo rồi, bảo cô chăm sóc tốt cho cô ấy vậy mà cô lại chăm sóc như thế này à?
Nhìn thấy xác chú mèo, những cảm xúc bị kìm nén bấy lâu nay cuối cùng cũng bùng nổ. ( truyện trên app t.y.t )
Tôi rút khẩu súng Browning* chĩa thẳng vào anh:
- Cô ta mang thai cũng không phải con của tôi, tôi mắc nợ các người à? Cút càng xa càng tốt!
(Chú Thích: Browning là một thương hiệu súng của Mỹ).
Viên đạn xuyên qua cửa sổ, rồi thu hút sự chú ý của phó quan và lính canh.
Và màn kịch này, cuối cùng kết thúc bằng việc tôi bị nhốt vào từ đường.
Lão phu nhân nhà họ Phó phạt tôi chép lại cuốn sách lễ nghi của phụ nữ.
- Vận Thu à, con thật sự khiến ta quá thất vọng rồi, ta còn tưởng con là người hiền lành.
Tôi quỳ trong từ đường, cảm thấy lồng ngực như nghẹn lại
Trước kia, khi đang ngồi trong khuôn viên trường đọc đoạn lịch sử này, về việc bó chân, về sự chuyển mình giữa cái cũ và cái mới, về sự giải thoát của phụ nữ, tôi không cảm thấy nó có gì sâu sắc cả.
Thế nhưng giờ đây khi trở thành người trong cuộc, tôi mới hiểu được, vài dòng chữ đơn giản ấy lại ẩn chứa biết bao giọt máu và nước mắt của những người phụ nữ.
Dù mang trong mình tư tưởng của thế hệ sau, nhưng trong căn nhà lớn lạnh lẽo này, tôi vẫn cảm thấy bất lực như vậy.