Đảo mắt đã vào đông, từ sau khi Cố Chung Khanh xin đi thủ Hoàng lăng, Tịch Phong Hà cảm khái dũng khí của nàng ấy, ở trong cung tự tại hơn nhiều. Sắp sang năm mới, Cố Chung Việt bộn bề chuẩn bị việc triều chính và lễ tết mừng năm mới. Tịch Phong Hà cũng tự tìm thú tiêu khiển, ngày ngày trôi qua nhàn nhã.
Mấy hôm trước Tịch An Hành sai người tiến cung dâng một chiếc áo choàng đỏ thêu hoa mẫu đơn, nói là do một thợ may phố Trường Minh làm. Cửa hàng may mới mở, phần lớn xiêm y đều thiết kế theo phong cách ngoại tộc, mặc dù khá phóng khoáng nhưng đường may vô cùng tinh xảo. Đống xiêm y này độc đáo theo nét riêng, hấp dẫn rất nhiều cô nương tới đó đặt may.
Tịch mẫu nghe mấy tỷ muội thân thiết khen không dứt miệng, cũng thử đặt vài món.
Tịch Phong Hà vuốt chiếc áo, chất liệu sang quý, đường may đều tăm tắp. Nhìn hình thức thì không thấy có gì mới mẻ, nhưng đúng là mặt hàng thượng thừa. Vừa hay tuyết rơi, Tịch Phong Hà phủ thêm áo choàng ra ngoài, đột nhiên Chu Khinh hô: “Nương nương, áo choàng…”
Tịch Phong Hà cúi đầu, đóa mẫu đơn lập lòe bừng sáng, Tịch Phong Hà như được phủ trong lớp bụi tiên, trông cực kỳ đẹp mắt.
“Còn tưởng tú nương Thượng Phục Cục cao siêu lắm rồi, không ngờ có người xuất chúng hơn. Không biết thợ may làm thế nào mà xiêm y có thể phát sáng.” Tịch Phong Hà lẩm bẩm, quay đầu nói với Chu Khinh: “Bảo phụ thân xiêm y đẹp lắm, thợ may rất có bản lĩnh, về sau có thể giao xiêm y trong phủ cho người ta làm. Với cả…”
Tịch Phong Hà nhớ lần trước Lan Sùng bực bội mắng Thượng Phục Cục làm tẩm y không vừa ý Hoàng Thượng, hại hắn ta cứ hai, ba ngày lại đi sửa một lần. Sửa tới mức tú nương Thượng Phụng Cục cũng thấy phiền, Hoàng Thượng lại chưa hài lòng, nhất quyết không chịu mặc. Đáng thương Lan Sùng chạy đi chạy lại giữa hai bên, còn vô tình đắc tội cả Hoàng Thượng và Thượng Phục Cục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT