Sáng hôm sau Tịch Phong Hà dậy sớm. Chu Khinh nói tối qua Cố Chung Việt tới, nhưng nàng ngủ rồi, hắn không đi vào. Tịch Phong Hà ngạc nhiên, không biết Cố Chung Việt tìm nàng có việc gì. Chu Khinh ngẫm nghĩ một lúc, nói: “Hoàng Thượng thấy người ngủ rồi thì rời đi, trông không giống có chuyện cần bàn.”
Tịch Phong Hà không màng ăn sáng, trực tiếp tới điện Hoành Khánh. Lan Sùng đang buồn bực ngồi trước cửa đại điện nhớ lại chuyện hôm qua, không hiểu vì sao Hoàng Thượng lại giận hắn ta. Thấy Tịch Phong Hà tới, hắn ta vội đứng lên, hành lễ với Tịch Phong Hà, “Hoàng Hậu nương nương, Hoàng Thượng vào triều rồi ạ. Lát nữa người về ngay.”
Tịch Phong Hà cảm thán, mới sáng sớm đã phải vào triều, đúng là vất vả. Nàng hoàn toàn xem nhẹ trước kia phụ thân nàng canh năm đã phải ra khỏi cửa.
Nghĩ tới Cố Chung Việt chưa ăn sáng, Tịch Phong Hà đi tới phòng bếp, vung tay thề thốt: “Ta đi làm đồ ăn sáng.”
“Không… không… không được, người là Hoàng Hậu nương nương. Làm gì có chuyện Hoàng Hậu nương nương tự mình lăn xuống bếp! Lỡ bị kẻ có lòng phát hiện…” Lan Sùng vội ngăn lại.
Tịch Phong Hà không quan tâm. Lúc trước mỗi khi rảnh rỗi nàng thường cùng Chu Khinh làm điểm tâm. Còn nhớ lần đầu tiên vào phòng bếp thái rau nấu cơm, đám nha hoàn sợ hãi vây quanh, lo dao không có mắt sẽ tổn thương nàng. Sau này mỗi lần nổi hứng Tịch Phong Hà sẽ tới phòng bếp tự mình nấu nướng, mọi người trong phòng bếp nhìn nhiều thành quen. Có Chu Khinh ở bên giám thị, mọi người thấy nhưng không thể chê trách.
Tịch Phong Hà bình tĩnh nhìn hắn ta, hỏi: “Vì sao Hoàng Hậu không thể làm cơm? Ai có tâm? Nếu bị bọn họ biết, cứ bảo Đế Hậu tình thâm, ta tự mình nấu cho Hoàng Thượng là được.” Tịch Phong Hà đi vào phòng bếp nhỏ, lầu bầu mắng: “Việc bé xé ra to.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play