Mấy ngày nay Tịch Phong Hà không để ý Cố Chung Việt. Xa xa thấy hắn và Lan Sùng, Tịch Phong Hà kéo Chu Khinh rời đi. Cố Chung Khanh cũng nhốt mình trong phòng không gặp mọi người. Chu Khinh nói Tịch Phong Hà giở tính trẻ con, vì chút chuyện nhỏ mà nổi giận với Thái Tử, chỉ cần xin lỗi hắn sẽ bỏ qua. Tịch Phong Hà nổi giận mắng, “Ta đâu có sai, sao phải xin lỗi!” Dứt lời bỏ đi, làm lơ Chu Khinh.
Thấy tiểu thư nhà mình càng lúc càng nhỏ nhen, cảm xúc Chu Khinh lẫn lộn. Từ trước tới nay người duy nhất có thể khiến tiểu thư nhà nàng như vậy chỉ có Tướng quân Sơ Dương. Sơ Dương kiệm lời, mỗi lần tiểu thư tức giận đều mặc kệ Tướng quân, sau này nguôi giận rồi thì chủ động vui vẻ làm hòa.
Trong mắt Chu Khinh, Sơ Dương là Đại tướng quân chiến công hiển hách, người người ngưỡng mộ. Tịch Phong Hà cũng thường khen ngợi hắn ta trước mặt Chu Khinh. Nhưng Chu Khinh không thích hắn ta, nàng ta cảm thấy tiểu thư nhà mình dịu dàng xinh đẹp, hoạt bát đáng yêu, nên được sủng ái trong lòng bàn tay, chứ không phải dùng tình cảm nhiệt thành hâm nóng tảng đá lạnh lẽo Sơ Dương.
Chu Khinh vừa lòng Cố Chung Việt hơn. Mặc dù tính tình mưa nắng thất thường, nhưng ngài ấy nguyện ý chơi với Tịch Phong Hà. Mỗi lần Tịch Phong Hà ở với ngài ấy, người luôn nở nụ cười rạng rỡ.
Tịch Phong Hà ngồi trong phòng một ngày, Chu Khinh cũng ở trong phòng cùng nàng. Tịch Phong Hà đang nghiên cứu cờ vây, Chu Khinh trả lại cho nàng khăn tay ngày ấy nàng vứt đi, bên trên thêu chữ “Hà” nho nhỏ.
“Nhặt lại làm gì? Còn lâu ta mới thèm đồ của Cố Chung Việt.” Tịch Phong Hà bất mãn nhìn nàng ta.
Chu Khinh mỉm cười đáp, “Tiểu thư, hoa sen Sính Đình viên nở rồi. Nô tỳ nghe hạ nhân hành cung nói buổi tối thắp hoa đăng sẽ rất đẹp, tiểu thư có muốn ngồi thuyền du hồ không ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT