Nghe bọn họ nói xong câu này, San San rõ ràng nghe ra được sự thù địch trong lời nói của họ, cô ta không khỏi lùi lại một bước, nhưng lại vẫn mở miệng hỏi: “Nhưng ban nghiệp vụ các người không phải là đảm bảo an toàn cho chủ hộ sao? Mỗi năm chúng tôi phải nộp cả đống phí dịch vụ cho các người, các người cũng nên báo đáp một chút đi chứ?"
Anh bảo vệ kia cũng nói: “Các người đưa tiền cho công ty, còn chúng tôi chỉ nhận được 3.000 tệ tiền lương, đến cả sếp chúng tôi còn chửi, các người là cái thá gì?”
Anh ta nói xong, nụ cười trên mặt San San đã trở nên gượng gạo, cô liếc nhìn về phía camera, mím môi ra tín hiệu cầu cứu.
Một người khác lục lọi trong nhà 1 lượt, ném ra mấy hộp thịt muối và rau muối, giọng điệu có chút chê bai nói: “Bà già này trong nhà còn đầy bột mì và đồ muối, nhưng mà cũng chả đủ cho chúng ta ăn vài ngày."
Nói xong, hắn dùng ánh mắt đầy sát ý liếc nhìn Shanshan: "Hay là giải quyết cái miệng này đi trước đi?"
"Đợi, đợi đã!"
San San lúc này hoàn toàn hoảng sợ, người bảo an kia đá cô ta xuống đất, tay đấm chân đá, những người khác thì quay người vào bếp, khi anh ta xuất hiện trở lại thì trên tay đã cầm sẵn một con dao.
Màn hình lập tức bùng nổ rồi, trong lúc nhất thời có vô số những bình luận nhảy lên khiến Hoắc Ảnh Thanh hoa hết cả mắt.
“Tôi có ích!” Người đã bị đánh bầm tím mặt mũi- San San chợt nảy ra 1 ý tưởng, vội lao đến tủ, cầm điện thoại lên rồi phi tới chỗ Giám đốc Trần: “Chỗ của tôi còn có một nhóm, còn nữa, trong tiểu khu vẫn còn rất nhiều người may mắn sống sót, nhà họ chắc chắn có rất nhiều thức ăn. Chỉ cần anh không giết tôi, tôi có thể đưa cho anh danh sách, anh sẽ không cần phải đi từng nhà để tìm kiếm vật tư nữa."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play