Hoắc Hữu Ngư ôm hộp thí nghiệm chậm rãi lùi lại, nghe được lời nói của người đàn ông, Hoắc Ảnh Thanh sắc mặt đang tái nhợt chậm rãi thốt ra hai chữ: "Đinh… Vọng."
"Mày biết tao à?"
Đinh Vọng hiển nhiên không ngờ Hoắc Ảnh Thanh lại trực tiếp nói ra tên của mình, nhưng hắn cũng không để ý lắm, hắn hứng thú nhìn thân hình của Hoắc Anh Thanh rồi nói: “Mấy ngày nay tao ở trong phòng quan sát đều nhìn thấy, chỉ có chúng mày mỗi ngày đều ra ra vào vào, đôi khi còn mang về một số thứ, vừa hay, trong nhà người phụ nữ này đã hết vậy tư rồi..."
Đinh Vọng vừa nói vừa túm tóc người phụ nữ kéo ra sau, để lộ khuôn mặt của San San rõ ràng vàng vọt và gầy gò hơn hẳn so với một tháng trước.
“Này, mấy tháng nay được ngủ với hai mỹ nhân, tiểu tử nhà ngươi cũng biết hưởng thụ đấy.” Vẻ mặt của hắn tựa hồ như nhìn thấy cái gì ghê tởm lắm, chửi bới 1 tiếng: “Ông đây chỉ có mỗi con đàn bà mặt vàng này, mỗi ngày nhìn thấy đều buồn nuôn, nhịn cũng không nhịn được nữa rồi."
San San bị anh ta làm nhục mạ trước mặt người khác như vậy vẫn thờ ơ, trong mắt không có lấy một tia sáng.
“Nhưng mà không sao.” Đinh Vọng hất tóc San San ra, sau đó không giấu vẻ giễu cợt nhìn sang Chu Túy Phong: “Sao, không muốn tao chia sẻ vật tư, thì có thể chia sẻ phụ nữ cũng được chứ đúng không? Hai bốn sáu tao muốn đứa lớn này..."
Hắn ta chưa kịp nói xong, một tiếng súng đã vang lên từ gara dưới hầm. Viên đạn được bắn ra từ họng súng đang giơ cao của Chu Túy Phong, xuyên qua lông mày, hộp sọ, đầu của hắn ta, máu bắn đầy vào người phía sau và bức tường.
San San sững sờ, hai mắt mở to, nhưng Hoắc Ảnh Thanh đã nhanh chóng túm lấy tay cô ta, vật San San qua vai, con dao trên tay cô ta nặng nề rơi xuống đất. Từ cổ Hoắc Ảnh Thanh, một vết máu bắt mắt ngay lập tức xuất hiện trên làn da trắng mịn mềm mại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT