Sau đó, cô nhẹ nhàng đặt Nguyệt Nguyệt lên giường, nhẹ nhàng kể câu truyện cổ tích đơn giản như thú vị. Rất nhanh, Phương Thanh Nguyệt nở nụ cười trên môi và rơi vào giấc mơ ngọt ngào.
“Thanh Sóc, thời gian không còn sớm nữa, cháu cũng mau đi nghỉ đi, ngày mai chúng ta tới vườn bách thúm chơi.” Lâm Vân Khê bước ra cửa, thấp giọng nói.
Phương Thanh Sóc gật đầu: “Vâng ạ, thím Cố, mọi người cũng nghỉ ngơi sớm đi ạ.”
Lâm Vân Khê đứng ở hành lang, lờ mờ nghe thấy tiếng cười vui vẻ của trẻ con phát ra từ phòng Cố Tranh, Cô đẩy cửa ra, chỉ thấy mấy đứa nhóc cởi hết giày, nhảy nhót, chơi đùa trên hai chiếc giường.
Cố Tranh thì mặt tràn đầy sự bất lực đứng ở bên cạnh, đề phòng bọn trẻ bị ngã từ trên giường xuống bất cứ lúc nào.
Lâm Vân Khê bước tới, đứa bên cạnh anh nói đùa: “Thế nào, trẻ con không dễ trông đúng không, như thế này anh còn muốn đẻ tám đứa, mười đứa nữa không?”
Cố Tranh đưa tay ra ôm eo vợ, hơi nghiêng đầu, nhướng mày nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT