Dù vậy, Lâm Vân Khê chưa bao giờ có ý tưởng uốn nắn sự trưởng thành của trẻ em, cô cũng không ép buộc cậu bé phải học những kiến thức nâng cao hơn.
Cụ thể như thế nào, bọn họ nên đợi cho đến khi thằng bé đi học rồi mới đưa ra quyết định theo mong muốn của bản thân.
Nhìn con trai mình đang thưởng thức bữa ăn. Lâm Vân Khê cân nhắc kỹ lưỡng mới hỏi. "Ngôn Ngôn, ngày hôm qua nhìn thấy anh trai con bị thương, con có sợ hãi không?"
Mặc dù Lâm Vân Khê đã che mắt con trai mình sau khi nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu, nhưng cô không chắc Ngôn Ngôn có nhìn thấy hay không.
Nghe được câu hỏi của mẹ, bạn nhỏ Ngôn Ngôn lắc đầu, nhìn mẹ bằng đôi mắt sáng ngời và nói với vẻ ngưỡng mộ: “Mẹ thật tuyệt vời!”
Mặc dù ngày hôm qua cậu đã bị che mắt và bị mang sang một bên nên cậu cũng không nhìn thấy cụ thể mẹ mình đã làm gì.
Tuy nhiên, cậu vẫn vểnh tai lên nghe, từ cuộc trò chuyện giữa các cô dì và bà nội Chu, Ngôn Ngôn biết rằng chính mẹ cậu đã cứu anh trai nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play