"Vân Khê, mau ngồi đi. Tiểu Ngô, đi rót một tách trà." Sư đoàn trưởng Chu đứng lên nhiệt tình chào hỏi.
Đêm qua ông ấy cũng có mặt tại hiện trường, tận mắt chứng kiến, sau khi Vân Khê rắc thuốc bột tự chế lên, vết thương lập tức được cầm máu.
Công hiệu nhanh cỡ này không thể nói là lớn, mà phải nói là vô cùng lớn, ai nhìn thấy cũng sẽ kích động muốn chiếm lấy làm của riêng.
Mà sáng sớm hôm nay, lão già Thiệu Thanh Lương kia đã tới gặp ông, cố gắng hỏi bóng hỏi gió để tìm hiểu nơi ở của Vân Khê từ ông.
Theo như ông ấy biết được, ngoài tác dụng cầm máu, bột thuốc còn có tác dụng ngăn ngừa viêm nhiễm cho vết thương và đẩy nhanh quá trình lành vết thương.
Vốn dĩ Chu Quốc An đã không hề có ý định tiết lộ thông tin của Vân Khê, hiện tại đã có được sự xác nhận mạnh mẽ từ giới chuyên môn, càng không có khả năng ông sẽ nói cho Thiệu Thanh Lương biết.
Vân Khê là người nhà quân nhân trong quân khu, quân khu của bọn họ lại đang trực tiếp tham gia đứng đầu trong dự án nghiên cứu thuốc cầm máu, tuy rằng thế lực của ông ấy có lẽ không phải là lớn, nhưng ít nhất cũng có thể cho cô sự tự do lớn nhất. Và theo những gì ông ấy biết về Lâm Vân Khê, cô nhất định sẽ giao công thuốc bột này lên cho nhà nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT