Sau khi ăn xong bữa trưa, Bùi Dương ngồi trên sofa cả buổi chiều, biểu cảm nghiêm trọng như thể đang suy nghĩ về những vấn đề lớn trong cuộc đời.
Ly hôn không phải là một vấn đề lớn trong cuộc đời sao?
Nhưng vẫn còn nhiều điều phải suy nghĩ, Bùi Dương không muốn làm khó Phó Thư Trạc, dù sao thì cậu cũng đã chiếm giữ thân xác của người yêu anh, có lý do chính đáng mà.
Cậu liếc nhìn người đang xử lý tài liệu trước bàn làm việc... Quào, có vẻ hơi đẹp trai.
Thời gian như một con dao chặt thịt, nhưng dường như nó không hề để lại dấu vết gì trên khuôn mặt Phó Thư Trạc, chỉ khiến anh ngày càng trưởng thành và điềm tĩnh, bớt đi sự sắc bén của thời niên thiếu.
Nói theo cách "tán tỉnh" thì đường nét trên xương hàm của anh còn rõ ràng hơn cả kế hoạch cuộc đời của tui.
Vẻ ngoài của Phó Thư Trạc thì không cần phải nói, đoạn đầu tiên trong tiểu thuyết "Trương Dương" đã nói rằng nếu không phải vì Phó Thư Trạc đẹp trai, không ai ngu ngốc đến mức bị anh lừa lên thuyền giặc. (App T-Y-T)
Phó Thư Trạc không biết từ lúc nào đã đóng lại sổ tay: “Đẹp không?”
Bùi Dương trả lời qua loa: “Cũng được.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT