Phản ứng đầu tiên của Phó Thư Trạc là gọi điện cho Bùi Dương, nhưng khi nhìn thấy điện thoại mới của Bùi Dương trên giường, màn hình phát sáng nhẹ, anh cảm thấy đầu óc choáng váng, suýt nữa không đứng vững. Nếu chỉ là chạy trốn vì giận dỗi như lần trước, Bùi Dương chắc chắn sẽ không cố ý không mang theo điện thoại để khiến anh lo lắng.
Có thể cậu đang trò chuyện với Bùi Tri Lương và những người khác, Phó Thư Trạc cố gắng tự an ủi mình trong hành lang dài — nhưng khi gõ cửa phòng của họ, anh lại không thấy bóng dáng Bùi Dương.
Bùi Tư Vi vẫn giữ được sự bình tĩnh, vừa đi vừa hỏi: “Lần cuối cậu thấy nó là khi nào?”
Phó Thư Trạc nhắm mắt lại: “Năm phút trước.”
Anh đã hứa sẽ tắm xong trong năm phút, vì vậy không thể thất hứa.
Ba người còn lại cũng không thể trách móc anh, thật sự thì thái độ của Bùi Dương quá bình thường, đôi khi họ quên rằng cậu là bệnh nhân Alzheimer, tất cả mọi người đều quá lơ đễnh.
Bùi Du Cát đã kiểm tra tất cả các phòng trong nhà với tốc độ nhanh nhất, nhưng không có ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play