Bùi Tri Lương mở miệng, một lúc lâu không nói gì, quay lưng trở về phòng với vẻ ảm đạm.
Sự ra đời của đứa trẻ thực sự gây ra tổn thương không thể nói thành lời cho cơ thể của mẹ, nhưng ông ấy đã quên, sự ra đời của Bùi Dương không phải là sự lựa chọn của ông ấy.
— Nếu là những bậc phụ huynh vô trách nhiệm khác, Bùi Dương có lẽ sẽ như vậy mà oán trách. Nhưng mẹ thì quá tốt, sẽ ôm đứa con nhỏ bé của mình vào lòng khi cậu bị ấm ức, không bao giờ ép cậu làm những việc mà cậu không thích, sẽ lặng lẽ ủng hộ lựa chọn tình cảm của cậu.
Đối mặt với một người mẹ như vậy, Bùi Dương trong lòng chỉ còn lại cảm giác có lỗi và tội lỗi đeo mang.
Bùi Dương rửa bát xong quay lại phòng ăn, phát hiện chai rượu trắng trên bàn đã trống không, Bùi Tri Lương không biết đã đi đâu, Phó Thư Trạc và Bùi Du Cát đều say đến không nhẹ.
Cậu ngẩn ra: “Ba đâu rồi?”
Bùi Tư Vi tùy tiện bịa ra một lý do: “Đi ngủ trưa rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play