Phó Thư Trạc rời đi, Bùi Dương nhất thời không biết phải làm gì, chỉ trong hơn một tháng ngắn ngủi, cậu đã quen với cảm giác có Phó Thư Trạc bên cạnh mọi lúc mọi nơi.
Cậu mơ màng nhìn vào album, cảm thấy bên trong có chút trống rỗng, như thể thiếu đi điều gì đó. Nhìn lâu, khuôn mặt của mình trong đó bắt đầu mờ dần, trở nên quen thuộc mà cũng xa lạ.
“Meo~”
Bùi Dương giật mình, cúi đầu nhìn, con mèo trắng lâu không gặp đang quấn quýt quanh mắt cá chân cậu, thấy cậu không phản ứng liền kêu “meo” liên tục.
Bùi Dương ngồi xuống: “Em vẫn còn nhớ anh à…”
Con mèo: “Meo.”
Nó cọ cọ vào lòng bàn tay của Bùi Dương, cọ xong thì nằm lăn ra đất, bốn chân giơ lên trời, để lộ ra cái bụng của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play