Bùi Dương lại ném một cú bóng đẹp, các cơ bắp dần dần tìm lại cảm giác ngày xưa.
Không phải sau khi đi làm thì cậu đã từ bỏ bóng rổ mà thực tế là thỉnh thoảng có thời gian cậu sẽ cùng Phó Thư Trạc ôm bóng đi chơi, thư giãn một chút.
Thế nhưng từ khi nào mà cậu không chơi bóng rổ nữa nhỉ… Hình như là từ một năm trước, không muốn ra ngoài, không muốn gặp người nữa.
Bùi Dương ngẩn người, bên cạnh một chàng trai nhảy lên vỗ vai cậu: “Đàn anh thật tuyệt vời!”
Bùi Dương cười cười, quay đầu nhìn lại, Phó Thư Trạc đang ngồi dưới bóng cây, cúi đầu nhìn điện thoại, vẻ mặt có chút kỳ lạ.
Cậu vô thức muốn đi về phía đó, nhưng thấy Phó Thư Trạc ngẩng đầu lên cười với mình, làm miệng ra ký hiệu: “Mèo Con cố lên—”
Bùi Dương mặt đỏ bừng: “Đừng gọi lung tung!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT