Bầu không khí trở nên căng thẳng.
Bùi Dương xoa xoa góc áo, đôi chân đã sẵn sàng, lúc nào cũng chuẩn bị chạy trốn.
Phó Thư Trạc thở dài: “Đúng là không thể quên được.”
Bùi Dương cười gượng, không dám nói lời nào.
“Vậy nếu anh báo cảnh sát thì sao?” Phó Thư Trạc không tức giận, chỉ cảm thấy buồn cười: "Em cũng đã nói trong hôn nhân thì hấp diêm là phạm pháp, huống chi lúc đó chúng ta còn chưa kết hôn.”
“Vậy chỉ có thể coi là say rượu mất trí thôi…” Bùi Dương cảm thấy hối lỗi, nhưng vẫn cố chấp: "Cùng lắm thì đi tòo thôi, chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.”
“…” Vừa buồn cười lại vừa cảm thấy thương xót.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT