Bùi Dương không hiểu, nhưng cái đó cũng không ngăn cản được sự chán ghét của cậu đối với Thượng Trác: “Nếu anh có bệnh thì đi chữa bệnh đi, đừng có mà ở đây sủa bậy.” 
Thượng Trác: “Anh nghĩ anh còn có thể…” 
Anh ta còn chưa dứt lời, Phó Thư Trạc đã đi đến, trực tiếp phớt lờ anh ta, đưa nước cho Bùi Dương: “Uống nước nào.” 
Bùi Dương xoa xoa cái trán: “Không chơi nữa, sân cầu lông này có chim không vậy? Sao ồn ào quá.” 
Phó Thư Trạc không nhịn được cười: “Có thể là mắt kém nên bay nhầm vào đây.” 
Thượng Trác bị xịt keo cứng đờ. 
Vương Khởi Gia nhìn quanh, sân cầu lông trong nhà, vì bật máy lạnh, cửa sổ cũng đều đóng, sao lại có chim bay lạc đường? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play