Mặc dù không khí xung quanh nóng bức và khó chịu, nhưng cả hai đều rất tận hưởng cái ôm giữa dòng người đông đúc vội vã chen nhau. 
Mọi người đều rất bận rộn, xem điện thoại, trả lời tin nhắn, hoặc dựa vào tay vịn nhắm mắt nghỉ ngơi, không ai chú ý đến bọn họ cả. 
Bùi Dương chôn mình trong hõm cổ Phó Thư Trạc, hiếm khi tâm trí thư giãn không cần nghĩ ngợi gì, chỉ cảm thấy an toàn tuyệt đối. 
Phó Thư Trạc mặc dù rất muốn tiếp tục ôm, nhưng cũng lo lắng Bùi Dương sẽ bị ngợp thở: “Trạm này quanh đây toàn công ty, người xuống nhiều, có muốn tranh thủ kiếm một chỗ ngồi không?” 
Bùi Dương ngẩng đầu, nhìn thấy người đàn ông cố tình lại gần bọn họ vẫn còn đứng sau Phó Thư Trạc, bắt gặp phải ánh mắt của cậu thì lúng túng quay đi. 
Cậu ban đầu không muốn ngồi xuống, nhưng để người này tránh xa Phó Thư Trạc, nên liền nói “Được.” 
Tàu điện ngầm dừng lại, đúng lúc hành khách bên cạnh vừa xuống, Phó Thư Trạc còn chưa kịp động, Bùi Dương đã xoay người đẩy anh ngồi xuống ghế. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play