Lúc Cố Diệp Thần vào phòng bệnh, người phụ nữ gọi là Từ Diễm đang ngồi hờ trên giường, gào to thét nhỏ với vị y tá đang rút kim cho bà ta. Thấy Cố Diệp Thần đi vào, mặt bà ta tái đi một chút, dù lúc ấy anh ra tay rất nhanh, nhưng bà ta vẫn nhớ rất rõ người đàn ông đã bẻ gãy cổ tay mình, thậm chí là sợ hãi.
Cố Diệp Thần đi lên trước, Từ Diễm nhìn anh đầy phòng bị, giọng nói có hơi run run: “… Cậu, cậu muốn làm gì?”
Cố Diệp Thần lạnh lùng quan sát bà ta một lúc lâu, lạnh nhạt mở miệng: “Cố Tư Hồng, bà còn nhớ không?” Tốc độ của Tề Trăn rất nhanh, thân phận của Từ Diễm và Tô Tử, anh đều đã rõ ràng.
Người mang họ Cố có rất nhiều, người tên là Cố Tư Hồng cũng rất nhiều, nhưng Từ Diễm chỉ biết một Cố Tư Hồng, bà ta không nghĩ là Cố Tư Hồng trong miệng người kia và Cố Tư Hồng mình biết là hai người khác nhau.
Bên trong phòng không bật đèn, ngoài phòng gió lớn lại nổi lên, thứ mỹ phẩm chất lượng kém khiến mặt bà ta lúc này không khác gì một khối nửa trắng nửa vàng, lại thêm cái cằm nhọn hoắc, bà ta đúng là kiểu người khiến người khác không ưa.
“Cậu là ai?” Từ Diễm nuốt nước bọt theo bản năng.
“Khéo thật, tôi cũng họ Cố!” Cố Diệp Thần khẽ mỉm cười, nụ cười không tràn đến đáy mắt, thậm chí còn lộ ra một vẻ lạnh lùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT