Sau đó chị ta chạy đến phòng thay đồ của tôi chọn mấy bộ quần áo mà tôi không mặc, đồng thời còn tiện tay nhặt thêm hai chiếc túi.

Tôi nhìn vào camera giám sát và cười khẩy.

Đúng là cái đồ không biết nhìn hàng, chọn toàn những đồ rẻ tiền của tôi.

Khi về nhà, vì đã biết Lưu Thi Nam không phải con gái mình nên Lưu Cường sai khiến càng thêm không chút e dè.

"Con ranh này, mày còn dám lười biếng, cẩn thận tao sẽ đánh gãy chân mày."

Thấy Lưu Thi Nam đã quét dọn xong đang ngồi trên ghế sô pha, Lưu Cường lập tức kéo nó đứng dậy.

"Cút đi chuẩn bị cho tao mấy đồ nhắm rượu mau."

Lưu Thi Nam sợ hãi đi vào bếp.

Sau khi Trương Lệ lấy trộm trang sức châu báu xong, chị ta lại lẻn vào phòng con gái tôi và lấy trộm một quyển sổ đỏ.

Đồng thời còn lấy đi hai sợi dây chuyền vàng của con gái tôi.

Sau đó thu dọn quần áo và về nhà.

Khi Trương Lệ bước vào cửa, Lưu Thi Nam đã bày bát đũa xong.

Vừa định ngồi xuống ăn cơm, Trương Lệ lại bắt đầu sai khiến nó.

Một lúc thì thiếu nước tương, lúc khác thì lại cần tỏi.

Trong mắt Lưu Thi Nam tràn đầy oán hận nhưng không dám bộc lộ ra ngoài, chỉ đành cố gắng chịu đựng đi làm.

Vợ chồng Lưu Cường uống chút rượu, lại có thêm một chuyện vô cùng vui.

Vui mừng khôn xiết.

Lưu Thi Nam trốn trong căn phòng chật chội.

Nhìn con gái tôi đi chơi đăng lên vòng bạn bè, trong mắt tràn đầy ghen tị.

  16

Khi có thời gian nghỉ ngơi, Trương Lệ cũng không nhàn rỗi.

Nhân lúc Lưu Cường lại ra ngoài uống rượu, chị ta lấy đồ trang sức đã ăn trộm của tôi ra.

Sau đó trang điểm thay đồ rồi ưỡn ẹo đi ra ngoài.

Chị ta tìm một quán cà phê mà các cô gái nhà giàu hay lui tới , bước vào và gọi hai phần ăn.

Chị ta ngồi bên cửa sổ, tùy tiện chụp mấy tấm ảnh.

Sau đó đăng ảnh lên mạng xã hội, chờ cá cắn câu.

Vài ngày sau, quả nhiên Trương Lệ tình cờ gặp được một người đàn ông giàu có và đẹp trai.

Mọi hành động của Trương Lệ đều được thám tử tư báo cáo theo thời gian thực cho tôi.

Người đàn ông đó cũng rất hào phóng, tặng cho Trương Lệ mấy món quà.

Còn đưa Trương Lệ về biệt thự sang trọng của mình, dỗ dành khiến chị ta rất vui vẻ.

Trên đường về nhà còn ngâm nga hát suốt.

Vào ngày thứ mười lăm của kỳ nghỉ, tôi đưa con gái đi du lịch Thái Lan, sau đó đăng lên vòng bạn bè.

Cứ có thời gian rảnh là Trương Lệ lại đi hẹn hò với người đàn ông giàu có kia nên cũng không đánh mắng Lưu Thi Nam nữa.

Sau kỳ nghỉ, con gái tôi đi học cấp ba.

Ngày thường đi học thì Lưu Thi Nam sẽ ở nhà tôi, ít nhất ở đây nó sẽ không bị Lưu Cường đánh. (Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)

Nó không muốn về căn nhà nhỏ tồi tàn của mình nên đương nhiên không biết Lưu Cường đã chuyển đến biệt thự riêng của con gái tôi.

Trương Lệ cũng không thèm Điểu tâm đến Lưu Thi Nam, còn mong rằng nó qua lại với đủ loại đàn ông.

Lần nào nhìn thấy Lưu Thi Nam mặc váy đi ra ngoài.

Trương Lệ cũng sẽ mỉa mai nói: "Ôi, lại cặp kè với thiếu gia nào rồi, được gả vào nhà giàu có thì cũng đừng quên mẹ mày đấy."

Lưu Thi Nam nhìn chị ta một cách căm ghét, bước ra ngoài không quay đầu lại và cũng không bao giờ quay về ở nữa.

Hai mẹ con đều có mưu đồ riêng. Gần đây trong lúc làm việc Trương Lệ thường lơ đãng.

Con gái tôi nói đã lâu rồi Lưu Thi Nam không đến trường học.

Khi tôi lại nghe tin về nó lần nữa thì đó là Lưu Thi Nam đã có thai.

Con gái tôi đã bị sốc khi biết chuyện này.

Tôi lo lắng trong tương lai sự việc này sẽ ảnh hưởng đến con gái tôi nên quyết định công bố thân phận của con gái mình.

  17

Tôi bảo chồng tôi lấy danh nghĩa phát học bổng để tổ chức một cuộc họp ở trường.

Không thiếu con cháu xuất thân từ những gia đình giàu có ở trong trường cấp ba quý tộc.

Nhưng cũng có những học sinh nghèo dựa vào thành tích học tập xuất sắc để vào học nên đương nhiên đó là những đối tượng cần được hỗ trợ tài chính.

Hiệu trưởng yêu cầu tất cả học sinh trong trường tham gia.

Chồng tôi đang ngồi chính giữa bục chủ tọa.

Tôi lên sân khấu phát biểu:

"Các em học sinh thân mến, tôi tên là Trang Cẩn, là một trong những người đứng đầu Tập đoàn Giang thị, đồng thời cũng là mẹ của Giang Niệm Sơ. Nhà họ Giang chúng tôi chỉ có một cô con gái, học bổng này cũng là con gái tôi Giang Niệm Sơ hy vọng có thể giúp được nhiều bạn học sinh có thành tích xuất sắc hơn."

Ở dưới khán đài xôn xao, nhà họ Giang chỉ có một cô con gái.

Các giáo viên và lãnh đạo trên khán đài cũng nhìn nhau.

May mà bình thường họ đối xử với học sinh đều bình đẳng, không vì giàu nghèo mà bị đối xử khác biệt.

Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Rõ ràng Lưu Thi Nam là một kẻ giả mạo.

Lúc này, nó đang ở trong ngôi nhà thuê dưỡng thai vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra.

Khi biết tin này Chu Bạc Kiều cũng không hề tức giận.

Lưu Thi Nam nước mắt nước mũi tèm lem khóc lóc kể với Chu Bạc Kiều về sự ngược đãi mà nó đã phải nhận.

Chu Bạc Kiều nghe xong rất đau lòng.

Đi mua rất nhiều đồ bổ cho nó để nó yên tâm.

Đợi khi kỳ thi đại học kết thúc, cậu ta sẽ đưa nó đi thật xa.

Lưu Thi Nam vô cùng cảm động, trong lòng mong chờ một tương lai tươi đẹp.

  18

Sau khi Trương Lệ biết được việc Lưu Thi Nam làm đã liên tục xin lỗi tôi.

"Phu nhân, đều là lỗi của tôi, là tôi không dạy dỗ nó cho tốt. Cô yên tâm, tôi sẽ dạy dỗ lại nó."

Tôi cho chị ta nghỉ phép một tháng, bảo chị ta xử lý xong hãy quay lại làm việc và không nói thêm gì nữa.

Trương Lệ kéo Lưu Thi Nam đến một phòng khám nhỏ để phá thai.

“Mày là đồ đê tiện, nhà tao đã bị mày làm cho mất hết mặt mũi rồi. Mày nghĩ mày là cái thứ gì mà muốn làm đại tiểu thư nhà họ Giang. Mày cho rằng cứ mang thai là có thể bay lên cành biến thành phượng hoàng sao? Nằm mơ đi!"

"Giày rách đã từng phá thai, tao xem sau này còn ai cần mày. Đại tiểu thư nhà họ Giang là thứ mà mày có thể thèm muốn sao?"

Trương Lệ dùng đủ thứ lời lẽ bẩn thỉu tục tĩu để mắng chửi Lưu Thi Nam.

Chị ta kéo nó đi phá thai, sau khi Chu Bạc Kiều biết chuyện cũng không nói gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play