Rất nhanh đã đến kỳ thi tuyển sinh đại học, Lưu Thi Nam không quay lại trường để tiếp tục học.

Nó cũng không còn mặt mũi để quay lại, ở nhà chăm sóc sức khỏe, cuối cùng chỉ đi thi vào đại học.

Ở kiếp trước, mặc dù Niệm Sơ của tôi bị đánh suốt ngày, sống vất vả nhưng cũng không làm ra chuyện có thai này.

  19

Vào hôm có kết quả thi đại học.

Trương Lệ đi theo Lưu Thi Nam trở về nhà.

Đúng như dự đoán, chị ta đã buộc Lưu Thi Nam phải thay đổi nguyện vọng của mình.

"Mày nhìn điểm số của mày xem, học cùng một trường mà tiểu thư Niệm Sơ thì có thể đạt được hạng nhất trong kỳ thi, tao thật sự không biết ai đã sinh ra bộ não ngu ngốc là mày, chắc là bị lừa đá rồi!"

Trương Lệ vừa đánh vừa mắng Lưu Thi Nam.

Kiếp trước, từ nhỏ Niệm Sơ của tôi cũng bị đánh đập, mắng mỏ và phải làm đủ mọi công việc nặng nhọc giống như vậy.

Cuối cùng bị dồn ép đến c.h.ế.t trong trường học, cả cuộc đời chưa từng trải qua cảm giác được yêu thương.

Trên mặt Lưu Thi Nam tràn đầy ấm ức:

"Mẹ, con là con gái ruột thịt của mẹ, tại sao từ nhỏ đến lớn mẹ lại đối xử với con như vậy?"

Nghe đến bốn chữ "con gái ruột thịt" Trương Lệ sững sờ tại chỗ.

Sau đó chị ta nhặt cái chổi lông gà trên ghế để đánh Lưu Thi Nam.

Xem đoạn video thám tử tư gửi đến, tôi lặng lẽ tắt điện thoại.

Lưu Cường không hiểu hành động của Trương Lệ.

Kéo chị ta vào bếp thì thầm hỏi:

"Để nó đi xa như vậy làm gì? Nó đi rồi ai sẽ nấu ăn cho tôi?"

"Anh thì biết cái gì? Không bắt nó đi xa một chút, lỡ như nhà họ Giang phát hiện ra nó mới thật sự là con gái nhà họ thì lúc ấy chúng ta làm gì có quả ngọt mà ăn nữa."

Giọng nói của Trương Lệ không lớn nhưng Lưu Thi Nam ở ngoài cửa lại nghe rõ mồn một.

Nó đã nghe thấy cái gì thế? Nó không thể tin nổi, toàn thân lạnh buốt, cả người run rẩy.

Nó lao vào bếp khiến Trương Lệ giật thót.

"Bà vừa nói cái gì?" 

Lưu Thi Nam nhìn chằm chằm vào Trương Lệ.

Trương Lệ và Lưu Cường nhìn nhau đầy chột dạ.

"Là bà tráo đổi tôi với Giang Niệm Sơ có đúng không?"

"Dì Trang mới là mẹ ruột của tôi phải không?"

"Tôi mới là thiên kim thật sự của nhà họ Giang. Chẳng trách từ nhỏ bà đã ngược đãi tôi nhưng lại đối xử tốt với Giang Niệm Sơ như vậy."

Nói đến cuối Lưu Thi Nam gần như gầm lên.

"Tôi phải đến nhà họ Giang, tôi phải nói sự thật cho họ biết." 

Lưu Thi Nam nói rồi định lao ra ngoài. (Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)

Lưu Cường đã nhanh chóng phản ứng lại, lập tức đè Lưu Thi Nam xuống.

"Con khốn này, mày còn muốn chạy."

Trương Lệ cũng vội đi tới giữ chặt Lưu Thi Nam.

“Hai kẻ buôn người các người, mẹ tôi sẽ không tha cho hai người đâu.” 

Sau khi Lưu Thị Nam bị đè lại lập tức lớn tiếng chửi rủa.

Lưu Cường sợ nó chạy trốn nên đã đánh gãy một chân của nó và nhốt vào trong phòng.

  20

Tôi sợ chuyện ở kiếp trước sẽ lại xảy ra lần nữa.

Sợ con gái tôi lại bị hại c.h.ế.t ở trường lần nữa.

Nên đã giấu tất cả mọi người không để con gái tôi tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.

Ngay từ đầu, tôi và chồng đã hỏi ý kiến của con gái, đợi sau kỳ thi tuyển sinh đại học thì sẽ đưa con bé đi nước ngoài du học.

Lưu Thi Nam bị nhốt trong phòng vẫn chưa yên tĩnh.

Trương Lệ bước vào lạnh lùng nhìn nó:

"Đừng lãng phí sức lực nữa, mày là con ruột của tao."

"Tôi không tin, tôi muốn đi làm xét nghiệm ADN." 

Trên trán Lưu Thi Nam toát mồ hôi lạnh.

"Tao sinh ra mà tao lại không biết sao? Mày yên tĩnh đi, chờ khi chân mày lành rồi thì đến trường đi học."

Trương Lệ nói xong thì bưng một bát cơm nguội cho Lưu Thi Nam, chị ta không dám thật sự bỏ đói Lưu Thi Nam.

Chưa đến mức bất đắc dĩ, còn có thể dùng nó để đòi một số tiền lớn từ nhà họ Giang.

Nhưng chị ta lại không hề biết tính toán của mình sắp trở thành công cốc.

Tôi đã lưu tất cả những video mà chị ta lén tráo đổi con và lấy trộm sổ đỏ cùng với đồ trang sức quý giá.

Chỉ để giáng cho chị ta một đòn chí mạng.

  21

Trương Lệ tiếp tục làm việc ở nhà tôi như không có chuyện gì.

Đã lâu rồi không gặp Lưu Thi Nam.

Tôi hỏi chị ta: “Chị Trương, Thi Nam nhà chị đâu rồi? Gần đây tôi không thấy nó đến chơi.”

Trương Lệ úp úp mở mở nói:

"Tìm được một công việc bán thời gian nên ở bên ngoài làm việc."

"Vậy à, chị có thời gian thì bảo nó qua ăn cơm nhé." 

Tôi nói.

Trương Lệ gật đầu rồi vội vàng rời đi.

Sau đó tôi nhờ người dụ dỗ Lưu Cường rồi lừa hết tiền của anh ta.

Anh ta bị bọn đòi nợ đuổi theo về đến nhà.

Anh ta tức giận cầm roi đánh mắng Lưu Thi Nam.

Vừa đánh anh ta vừa nói muốn tìm người để bán Lưu Thi Nam đi.

Lưu Thi Nam chịu đựng cơn đau cố gắng đứng dậy.

"Ông để tôi trở về nhà họ Giang đi, nhất định họ sẽ cho ông rất nhiều tiền."

“Nếu tôi là con gái ruột của nhà họ Giang, nhất định họ sẽ không bỏ mặc tôi, ông dùng tôi để đổi lấy tiền.”

Lưu Cường bị những lời nói của nó hấp dẫn, thật sự buông roi trong tay xuống.

Nhưng anh ta không dễ dàng đưa Lưu Thi Nam trở về.

Thay vào đó, anh ta nói rõ tình hình với tên đòi nợ, sau đó nhốt Lưu Thi Nam lại.

Thấy có thể kiếm bộn tiền nên hai người hợp tác rất ăn ý.

Khi nhận được cuộc gọi, tôi đang đưa con gái đi dạo Trung tâm Thương mại.

Sắp đến sinh nhật lần thứ mười tám của con gái tôi nên tôi muốn dẫn con bé đi mua chút đồ dùng mà con bé thích.

"Xin hỏi có phải là cô Trang Cẩn không?" 

Người ở đầu điện thoại bên kia hỏi.

"Là tôi đây, có chuyện gì vậy ?" 

Tôi thản nhiên trả lời điện thoại.

"Con gái của cô đang ở trong tay tôi, nếu muốn nó sống thì chuyển cho tôi một nghìn vạn tệ." 

Giọng điệu thật không nhỏ.

Khi nghe những lời này, trái tim tôi vẫn đập mạnh.

Nhưng khi nhìn thấy con gái đang chọn nước hoa trước mặt, đi theo sau còn có bốn vệ sĩ, trái tim tôi dần bình tĩnh lại.

“Xin lỗi, anh gọi nhầm số rồi.” 

Nói xong tôi cúp máy.

Người ở đầu bên kia vẫn không bỏ cuộc, đổi số khác tiếp tục gọi.

Tôi liên truyenne với trợ lý của mình bảo cậu ấy gọi cảnh sát, nói rằng có người gọi điện thoại quấy rối và đe dọa tống tiền.

Chẳng bao lâu sau, bên kia đã yên tĩnh lại.

  22

Khi cảnh sát đến hiện trường, Lưu Thi Nam vẫn đang bị trói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play