Thì đến hỏi Lưu Thi Nam: "Các bạn là hai vị tiểu thư nhà họ Giang sao? Một người theo họ bố, một người theo họ mẹ à."

Nghe được những lời lấy lòng như vậy, Lưu Thi Nam càng cảm thấy đắc ý hơn.

Dưới vỏ bọc là con gái của nhà họ Giang, nó bắt đầu bắt nạt các bạn học trong trường.

Nhưng nó cũng không dám làm điều đó một cách trắng trợn mà chỉ ra lệnh cho đám tay sai hành động.

Khi về đến nhà, tôi hỏi con gái tôi liệu con bé có để ý nếu các bạn học nói hai đứa là chị em ruột không.

Con gái tôi cười ngọt ngào nói:

"Mẹ ơi, con và Thi Nam lớn lên cùng nhau, chúng con giống như chị em ruột thịt vậy, người khác nói gì không Điểu trọng, cũng không ảnh hưởng gì đến con."

Nhìn thấy Niệm Sơ của tôi tốt bụng như vậy, lòng hận thù của tôi đối với gia đình Trương Lệ càng trở nên mãnh liệt hơn.

Tôi không muốn ngồi yên chờ c.h.ế.t để hai mẹ con họ thản nhiên hưởng thụ những điều tốt đẹp của gia đình tôi.

Trên đời này làm gì có bữa ăn nào là miễn phí.

  13

Sau khi vào cấp ba, tâm lý hư vinh của Lưu Thi Nam càng lớn hơn.

Trong trường có người truyền tai rằng con gái nhà họ Giang cũng học ở trường cấp ba này.

Lưu Thi Nam đã rục rịch, ngoài sáng trong tối tiết lộ với các bạn học rằng mình là con gái của nhà họ Giang.

Rất nhanh đã có rất nhiều kẻ vây Điểuh xu nịnh nó.

Sau khi con gái tôi biết điều này thì con bé dần dần xa cách Lưu Thi Nam.

Khi cấp ba khai giảng, trong lớp có một học sinh chuyển từ trường khác đến tên là Chu Bạc Kiều.

Nghe nói đó là con trai của một ông chủ tiệm trang sức.

Toàn thân cậu ta toát lên vẻ quý phái.

Trong nháy mắt Lưu Thi Nam đã bị Chu Bạc Kiều thu hút.

Nó không còn thích bắt nạt các bạn học khác nữa mà suốt ngày Điểuh quẩn bên Chu Bạc Kiều.

Lúc đầu Chu Bạc Kiều cũng không có hứng thú với nó nhưng dần dần hai người có thể trao đổi vài câu.

Đối mặt với sự xa lánh của con gái tôi, Lưu Thi Nam cũng không thèm Điểu tâm.

Những lúc không có ai, nó vênh váo nói với con gái tôi: “Chẳng qua cô vừa sinh ra đã tốt số, làm con gái của một gia đình giàu có. Đợi khi tôi được gả vào nhà họ Chu và trở thành phu nhân hào môn thì cũng chẳng kém gì cô đâu."

Con gái tôi không Điểu tâm đến điều này, lần nào cũng lắc đầu tránh đi, không muốn xảy ra xung đột bề ngoài với nó.

Chu Bạc Kiều và Lưu Thi Nam nhanh chóng yêu nhau.

Nó không còn cần dùng những đồ trang sức mà con gái tôi cho nữa.

Ngày hôm sau, nó đeo chiếc vòng tay Cartier kiểu dáng mới nhất đến lớp khoe khoang.

Đi rêu rao khắp nơi trong lớp như một con công.

  14

Càng ngày tham vọng của Lưu Thi Nam càng lớn hơn.

Tôi cũng không có ý định buông tha cho Trương Lệ.

Kể từ khi nhận ra bộ mặt thật của Trương Lệ, cứ vài ngày chồng tôi cứ lại đặt rất nhiều hoa và quà tặng tôi.

Đồ trang sức đắt tiền đi qua mặt Trương Lệ đưa đến trước mặt tôi như nước chảy.

Thỉnh thoảng tôi tẩy não Trương Lệ: 

“Chị Trương, bây giờ nhân lúc còn trẻ, chị đừng dồn tất cả vào một chỗ. Những người nghiện cờ b.ạ.c rất khó từ bỏ, đừng để số tiền chị đã vất vả kiếm mười mấy năm bị chồng chị thua sạch trong một đêm. Chị phải tính toán cho bản thân đi."

Nghe tôi nói vậy, Trương Lệ cũng hơi bần thần.

Tôi biết chị ta đã nghe lọt tai.

Hôm đó đang lúc ăn cơm, tôi mở một bộ phim Thái Lan.

Bộ phim kể về một bảo mẫu cố tình ăn mặc giả vờ giàu có xinh đẹp, sau đó cũng thành công gả cho một doanh nhân giàu có.

Ánh mắt của Trương Lệ hơi lóe lên và một ý tưởng táo bạo hiện lên trong đầu chị ta.

Chị ta vẫn còn trẻ, dáng người và gương mặt cũng khá đẹp, ở bên Lưu Cường thật sự là quá đáng tiếc.

Đây chẳng phải là đang đói mà lại có người đưa đũa cho à.

Trong những ngày nghỉ, thỉnh thoảng Lưu Cường lại chạy đến nhà tôi.

Lưu Thi Nam nhìn thấy anh ta thì trốn tránh không dám ra ngoài.

Trương Lệ cũng luôn hành động lén lút.

Trong nhà có rất nhiều vệ sĩ và người làm nhưng tôi vẫn hơi lo lắng cho sự an toàn của con gái mình.

Cho nên tôi dứt khoát nghỉ hai tháng đưa con gái và người già trong nhà đi nước ngoài du lịch.

Mọi người đều ở nhà, làm sao Trương Lệ có thể thực hiện kế hoạch của chị ta được?

Sau khi mọi người đi hết, tôi cho hầu hết người làm nghỉ hai mươi ngày phép.

Trương Lệ và Lưu Cường thấy không có ai ở nhà.

Lưu Cường không kiêng dè gì ngồi trên ghế sofa trong phòng khách bắt chéo chân:

“Cái con đàn bà thối này, mày ở đây ăn sung mặc sướng, còn tao ở nhà một mình, về đến nhà còn không được một bữa cơm nóng.”

Trương Lệ cũng không tức giận, tươi cười nhìn Lưu Cường.

Lại sợ trong phòng khách có camera giám sát nên chị ta vội vàng kéo Lưu Cường ra ngoài cửa:

"Anh không hiểu gì cả? Cuộc sống tốt đẹp của chúng ta sắp đến rồi."

"Em đã âm thầm thay đổi thân phận của con gái chúng ta và con gái của nhà họ Giang. Hai bà già và ông già kia đã chuẩn bị cho con gái chúng ta mấy ngôi nhà. Lợi dụng mấy ngày này họ đều ra ngoài, em đã lén lấy trộm quyển sổ đỏ của ngôi nhà đã sửa chữa xong, vậy chẳng phải anh có thể vào ở được rồi sao?"

Nghe Trương Lệ nói vậy, Lưu Cường cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều, rung điếu thuốc trong tay.

"Cô nhanh lên một chút, còn nữa, hai tháng tới hãy để con ranh con kia về nhà nấu cơm cho tôi và nạp một ít tiền vào thẻ của tôi."

Trương Lệ lập tức không vui khi nghe thấy anh ta lại đòi tiền.

"Tháng trước tôi mới đưa cho anh hai mươi vạn tệ, đã hết rồi? Anh lại đi đánh bạc à?" 

  (Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)

Trương Lệ nhéo tai Lưu Cường.

Lưu Cường đẩy Trương Lệ xuống đất.

“Đừng nói nhảm nữa, mau nạp thêm cho tao năm mươi vạn tệ, nếu không tao sẽ nói ra hết chuyện của mày.”

Nói xong anh ta vào nhà kéo Lưu Thi Nam đi về.

  15

Lưu Cường làm ầm ĩ như vậy, nỗi oán hận trong lòng Trương Lệ càng trở nên sâu sắc hơn.

Nhìn thấy số tiền ​​hàng chục vạn tệ mà mình đã vất vả tích góp bị Lưu Cường phung phí chỉ trong chốc lát.

Nhìn thấy đồ đạc có giá trị khắp nơi trong nhà tôi, Trương Lệ lấy dụng cụ dọn vệ sinh lén lút lẻn vào phòng ngủ của tôi.

Chị ta biết phòng ngủ ở nhà của tôi không có camera giám sát nên chạy đến bàn trang điểm của tôi lấy đi hai bộ trang sức châu báu mà tôi không hay đeo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play