01

"Vợ ơi, mau tỉnh dậy đi."

Nghe thấy giọng nói quen thuộc bên tai, tôi chợt mở bừng mắt.

Chồng tôi vội bật đèn ngủ ở đầu giường lên.

Sau đó ôm tôi vào lòng và nhẹ nhàng vỗ về tôi.

Chồng tôi nhỏ giọng hỏi han: 

"Vợ gặp ác mộng gì à? Ngày mai chúng ta phải nhập viện để chờ cục cưng chào đời rồi."

Nghe chồng nói vậy, tôi chợt vén chăn ra.

Tôi thực sự đã sống lại vào đêm trước khi tôi sinh con gái.

Tay tôi run rẩy sờ vào bụng mình.

Nước mắt không ngừng chảy.

Trong lòng cảm thấy như thể vừa sống sót sau tai nạn, mãi không thể bình tĩnh lại.

Chồng tôi bị những hành động của tôi làm cho sợ hết hồn nhưng vẫn vỗ về tôi.

Khi tôi bình tĩnh lại, tôi kể cho chồng tôi nghe mọi chuyện xảy ra ở kiếp trước với đôi mắt sưng đỏ.

Anh ấy hoàn toàn tin những gì tôi nói, tức giận siết chặt nắm tay.

  02

Kiếp trước, chồng tôi cảm thấy Trương Lệ không có chừng mực.

Thường xuyên ăn vụng trái cây nhập khẩu mà anh ấy mua cho tôi.

Nên anh ấy muốn cho chị ta nghỉ việc.

Nhưng tôi lại không đành lòng, sau đó thuyết phục chồng tôi giữ chị ta lại.

Vì thế mới tạo ra bi kịch không thể cứu vãn.

Thậm chí chúng tôi còn cùng có thai và ngày dự sinh cũng gần nhau.

  (Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)

Tôi có lòng tốt đặt cho chị ta vào cùng một bệnh viện tư nhân.

Sau khi sinh con, sợ chị ta hồi phục không tốt nên tôi đã đăng ký cho chị ta vào cùng một trung tâm chăm sóc sau sinh với tôi.

Giá ở trung tâm chăm sóc sau sinh là ba mươi vạn tệ mỗi tháng.

Thậm chí khi trả tiền tôi còn không thèm chớp mắt lấy một cái.

Người phụ nữ Trương Lệ độc ác này lại lấy oán báo ơn.

Nghĩ đến đây, tôi ước gì ngay bây giờ có thể xé chị ta thành từng mảnh.

Bởi vì giật mình tỉnh dậy từ trong ác mộng và lại nghe thấy một câu chuyện kinh hoàng như vậy.

Hai vợ chồng tôi đều không thể ngủ được nữa.

Chồng tôi nóng lòng muốn đuổi Trương Lệ đi ngay bây giờ.

Tôi kéo lấy tay anh ấy, lắc đầu.

Cứ đi như thế thì thật sự là quá dễ dàng cho chị ta rồi.

Kiếp trước chị ta đã gây ra sự đau khổ cho tôi và con gái tôi.

Chắc chắn tôi sẽ phải đòi lại gấp ngàn lần, vạn lần.

  03

"Phu nhân, tôi đã thu dọn xong mọi thứ rồi, cô nói xem chúng ta thật sự là có duyên, ngày dự sinh cũng cùng một ngày."

Buổi sáng ra ngoài, Trương Lệ ngồi trên ghế sofa với cái bụng to.

Tôi nhìn người phụ nữ trước mặt.

Dưới gương mặt bình thường của chị ta lại che giấu một trái tim độc ác.

Tôi nắm chặt tay, sợ rằng mình không nhịn được sẽ xông lên xé xác chị ta thành từng mảnh.

"Đúng thế, thật là có duyên." 

Tôi bình tĩnh trả lời chị ta.

Sau khi thấy tôi đi xuống lầu, Trương Lệ cũng đứng dậy nói chuyện với tôi.

“Phu nhân, sau khi sinh con xong, tôi muốn xin cô cho nghỉ phép một tuần để về ở cữ mấy hôm.”

Kiếp trước cũng như vậy.

Tôi cảm thấy thương cho một người phụ nữ yếu đuối phải tự mình ở cữ trong cái lạnh giá của mùa đông như chị ta.

Nên tôi đã mời chị ta ở cùng tôi.

"Chị Trương, chị sinh con một mình không dễ dàng gì, hay là ở cùng tôi đi, chi phí tôi sẽ trả cho chị."

Tôi không thiếu chút tiền này, phải để người phụ nữ lòng dạ độc ác như rắn rết này ở dưới mắt thì tôi mới có thể yên tâm.

Nghe thấy tôi nói vậy, mắt Trương Lệ lập tức sáng rực lên.

"Như thế thì ngại quá phu nhân, riêng chuyện tìm bác sĩ cho tôi đã khiến cô phải tiêu rất nhiều tiền rồi."

Chị ta vẫn ra vẻ hơi từ chối giống hệt như kiếp trước.

"Không sao đâu, như vậy chúng ta cũng có bạn đồng hành."

Lần này tôi sẽ không sắp xếp để chị ta ở một mình một phòng.

Tôi đã bảo chồng tôi đặt trước một nơi có hai phòng và âm thầm lắp đặt hai camera giám sát trong phòng chị ta.

Thấy tôi nói vậy, Trương Lệ vui vẻ thu dọn đồ đạc và đến bệnh viện cùng chúng tôi.

Đúng thật là ghê tởm và giả tạo.

  04

Quá trình sinh nở diễn ra suôn sẻ, lần này tôi chọn sinh con dưới nước.

Chồng tôi, mẹ chồng và mẹ tôi suốt ngày ở bên cạnh tôi không dám rời xa.

Về phần bên phía Trương Lệ, lần này tôi không sắp xếp bác sĩ đặc biệt chăm sóc nữa.

Trước khi phẫu thuật, bác sĩ hỏi có muốn tiêm không đau không, sau đó báo giá.

Khi nghe thấy con số hơn năm nghìn tệ, chị ta đã lưỡng lự.

Tôi trả lương cho chị ta là hai vạn tệ một tháng nhưng chị ta vẫn không nỡ tiêm thuốc không đau.

Cuối cùng chị ta nghiến răng chịu đựng sinh con.

Sau khi sinh xong, cả hai chúng tôi được đưa về phòng nghỉ ngơi.

Bác sĩ bế đứa bé đi và chồng tôi cũng đi theo.

Khi Trương Lệ được đẩy ra ngoài, sắc mặt tái nhợt.

"Phu nhân, thật sự cảm ơn cô rất nhiều, điều kiện ở đây rất tốt, chỉ là không tiêm thuốc không đau nên tôi đã rất vất vả."

Tôi vừa nghe đã thấy là chị ta đang tìm cách phàn nàn với tôi. 

Cũng đâu phải là tôi không cho chị ta tiêm.

“Chị Trương, sao chị phải khổ như vậy chứ?” 

Biết chị ta tiếc tiền, tôi cũng không hỏi thêm nữa.

"Phu nhân, cô sinh con gái hay là con trai vậy?" 

Trương Lệ hỏi.

Tôi nói là con gái, chị ta lại càng tỏ ra vui hơn.

Chị ta liên tục nói: 

“Con gái tốt, con gái quá tốt, tôi cũng sinh con gái”.

Tôi nhờ mẹ chồng lấy ra hai chiếc vòng tay bằng vàng giống hệt nhau.

Đưa cho Trương Lệ một cái.

"Chị Trương, chị xem, chúng ta cùng nhau mang thai, cùng nhau sinh con, có duyên biết bao, đây coi như là quà gặp mặt tôi tặng cho đứa bé."

Trương Lệ giả vờ khách sáo một chút xong rồi cũng nhận lấy.

  05

Sinh thường nên hồi phục rất nhanh, đến tối, y tá kiểm tra phòng đã đi nghỉ ngơi.

Trương Lệ nói chị ta muốn đi thăm con và hỏi tôi có muốn đi cùng không.

Tôi lắc đầu từ chối, lấy lý do là quá mệt.

Trương Lệ nghe xong vui vẻ rời khỏi phòng bệnh và đi đến phòng em bé.

Tôi mở điện thoại ra bấm vào màn hình giám sát.

Chị ta đeo chiếc vòng vàng vào tay con gái mình.

Trên mặt hiện lên vẻ yêu thương.

Chị ta thì thầm: 

“Chút nữa mẹ sẽ đổi con với con khốn nhà họ Giang kia, đưa con về nhà cô ta để hưởng phúc.”

Nói xong, Trương Lệ lén lút đi đến bên cạnh con gái tôi, tháo vòng tay của hai đứa bé ra và trao đổi cho nhau.

Sau khi xác nhận chiếc vòng tay vàng của hai đứa giống hệt nhau.

Chị ta lập tức tráo đổi hai đứa với nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play