Chương 5: Bí Mật Của Trụ Cột Năng Lượng
Khi ánh sáng tắt dần, Thanh đứng bất động trong bóng tối mênh mông, cảm giác về quyền lực vừa chạm vào vẫn còn đọng lại trong từng tế bào của cơ thể anh. Căn phòng khổng lồ bao phủ một sự yên lặng đáng sợ, như thể toàn bộ vũ trụ đã ngừng lại chỉ trong một khoảnh khắc.
“Linh, liệu có thể phục hồi lại ánh sáng được không?” Thanh hỏi, cảm thấy cần thiết phải kiểm tra xung quanh để chắc chắn rằng không có gì bất thường.
“Tôi đang cố gắng kết nối lại với hệ thống phòng điều khiển trung tâm,” Linh đáp nhanh chóng. “Tuy nhiên, có vẻ như toàn bộ nguồn năng lượng trong khu vực này đã bị hút cạn. Điều này cho thấy thiết bị này không chỉ là một lò phản ứng năng lượng bình thường.”
Thanh cau mày, bước từng bước thận trọng tiến về phía trụ cột, lúc này vẫn còn cảm giác lành lạnh và trống rỗng. Anh chợt nhớ lại giọng nói trong đầu mình trước đó — âm thanh của sự tuyệt vọng, cảnh báo về một thế lực không thể kiểm soát. Dù là gì, nền văn minh cổ đại đã thất bại trong việc ngăn chặn nó.
“Có thể nào thứ này là một phần của hệ thống phòng thủ?” Thanh tự hỏi, ánh mắt dò xét từng chi tiết trên bề mặt trụ cột. Những dòng ký tự lạ giờ đã ngừng chuyển động, như thể mất đi sức sống.
Vẫn còn quá nhiều câu hỏi chưa có lời giải đáp. Nhưng Thanh biết, anh không thể dừng lại ở đây. Cảm giác nguy hiểm đã bao trùm anh ngay từ lúc chạm tay vào trụ cột. Giờ đây, sự tò mò đã trở thành điều duy nhất giữ anh tiếp tục cuộc hành trình này.
“Linh, có cách nào để xác định trụ cột này làm gì không? Hay nó kết nối đến đâu?”
“Tôi đang phân tích dữ liệu. Điều kỳ lạ là trụ cột dường như không được chế tạo để chỉ cung cấp năng lượng. Nó có thể đóng vai trò như một kênh liên kết giữa các không gian hoặc thời gian khác nhau. Nói cách khác, đây có thể là một cổng thông tin dẫn tới một chiều không gian khác.”
Thanh cảm nhận tim mình đập nhanh hơn. Một cổng thông tin? Nếu điều đó là sự thật, thì đây có thể là phát hiện lớn nhất trong lịch sử của loài người. Không chỉ là năng lượng, mà còn là việc khám phá ra một cách để di chuyển qua các chiều không gian.
“Chúng ta phải kích hoạt lại nó,” Thanh nói, quyết định rõ ràng. “Tôi cần biết thứ gì đang ẩn giấu sau cánh cửa này.”
Tuy nhiên, Linh đáp lại bằng giọng đầy thận trọng: “Thuyền trưởng, nếu chúng ta làm vậy mà không biết rõ hậu quả, có thể sẽ kích hoạt lại một thứ gì đó rất nguy hiểm. Nền văn minh cổ đại này đã thất bại, và nếu chúng ta không cẩn thận, chúng ta có thể chịu chung số phận.”
Thanh trầm ngâm một lúc. Lời cảnh báo của Linh hoàn toàn hợp lý. Nhưng trong lòng anh, sự thôi thúc muốn khám phá và hiểu biết vượt qua mọi nỗi sợ hãi. Anh cảm thấy rằng, để hiểu hết được bí mật của hành tinh này, anh phải đi đến tận cùng của nó.
“Chúng ta không còn lựa chọn nào khác, Linh,” Thanh nói, giọng kiên định. “Nếu thứ này có thể mở ra những cánh cửa tới các chiều không gian khác, chúng ta cần biết cách kiểm soát nó.”
Linh im lặng trong vài giây, sau đó đáp lại: “Tôi sẽ hỗ trợ ngài kích hoạt lại hệ thống. Nhưng tôi khuyên ngài nên chuẩn bị tinh thần cho mọi khả năng.”
Thanh gật đầu, rồi đặt tay lên bề mặt của trụ cột. Cảm giác lạnh lẽo từ kim loại truyền lên khiến anh rùng mình. Anh nhắm mắt, tập trung mọi ý nghĩ vào việc kích hoạt lại hệ thống. Cả căn phòng bắt đầu rung nhẹ, như thể đang phản ứng với quyết định của anh.
Rồi, từ trung tâm của trụ cột, một nguồn sáng bùng lên mạnh mẽ. Ánh sáng xanh lam lại bao trùm cả căn phòng, nhưng lần này nó không chỉ đơn giản là chiếu sáng. Thanh cảm nhận được một lực hút nhẹ nhàng kéo anh về phía trước, như thể không gian xung quanh đang bị bẻ cong và thay đổi.
“Thuyền trưởng, tôi phát hiện ra một biến động không gian ngay phía trước!” Linh cảnh báo.
Ngay khi Linh dứt lời, một cánh cổng không gian mở ra ngay trước mắt Thanh. Nó giống như một vết nứt trong không gian, xung quanh là những tia sáng xanh chập chờn, nhưng bên trong lại là một không gian mờ ảo mà anh không thể nhìn thấu.
Thanh hít một hơi sâu, trái tim anh đập mạnh. Anh biết đây chính là cơ hội để khám phá điều mà không ai từng nhìn thấy. Nhưng đó cũng có thể là bước đi dẫn đến sự diệt vong của chính anh.
Không còn lựa chọn nào khác, Thanh bước về phía cánh cổng. Khi anh chạm vào mép cánh cửa, một cảm giác lạnh lẽo bao trùm lấy cơ thể anh, rồi anh bước qua, để lại căn phòng cũ kỹ và căn hành lang dài phía sau.
Phía trước anh, một thế giới mới mở ra.