Chương 6: Thế Giới Bên Kia Cánh Cổng

Thanh bước qua cánh cổng, cảm nhận được luồng năng lượng lạ lùng cuốn lấy cơ thể anh. Không gian xung quanh biến đổi hoàn toàn, không còn là căn phòng tối tăm với những bức tường đá cổ xưa. Trước mắt anh, một khung cảnh choáng ngợp hiện ra: một bầu trời đầy sao trải rộng vô tận, nhưng thay vì đen tối như trong vũ trụ thông thường, nó lại tỏa ra những màu sắc lung linh như ngọc bích.

Dưới chân Thanh là một nền đất trông như kim loại sáng bóng, nhưng bề mặt lại mềm mại và dẻo dai, mỗi bước đi đều vang lên âm thanh kỳ lạ như tiếng thủy tinh vỡ. Thanh bước chậm rãi, cảm giác như mình đang trôi trong một thực tại khác, nơi mà mọi thứ đều vượt xa những quy luật tự nhiên mà anh từng biết.

“Linh, chúng ta đang ở đâu?” Thanh hỏi, mắt vẫn chăm chú quan sát mọi thứ xung quanh.

“Tôi không thể xác định chính xác,” Linh đáp lại, giọng nói vang lên trong đầu anh qua hệ thống liên lạc. “Đây không phải là không gian mà chúng ta từng biết. Mọi dữ liệu về từ trường, trọng lực, và các yếu tố khác đều không khớp với bất kỳ thứ gì trong vũ trụ của chúng ta.”

Thanh cau mày, cảm nhận được một cảm giác không chắc chắn xâm chiếm tâm trí mình. Đối với một nhà thám hiểm vũ trụ, việc khám phá những điều mới lạ là phần thưởng lớn nhất, nhưng sự lạ lẫm này lại mang theo một nỗi sợ mơ hồ.

Đột nhiên, một hình ảnh lờ mờ bắt đầu xuất hiện trong tầm nhìn của Thanh. Đó là một bóng dáng cao lớn, với hình dạng mờ ảo, như thể không thực sự tồn tại trong không gian mà Thanh đang đứng. Bóng dáng ấy từ từ tiến lại gần anh, và một luồng năng lượng kỳ lạ bao trùm lấy không gian xung quanh, khiến không khí trở nên dày đặc hơn.

Thanh đứng yên, bàn tay vô thức nắm chặt lấy quả cầu ánh sáng, dù anh biết nó có thể không giúp ích gì trong tình huống này. Sinh vật kia càng tiến gần, hình dạng của nó càng trở nên rõ ràng hơn. Đó không phải là con người, mà là một thực thể với làn da xanh ngọc, đôi mắt to lấp lánh như chứa đựng cả bầu trời đầy sao, và những đường nét trên cơ thể như đang hòa vào không gian xung quanh.

“Ngươi không thuộc về thế giới này.”

Giọng nói vang lên trong tâm trí Thanh, giống như khi anh chạm vào trụ cột năng lượng. Thanh giật mình, cảm nhận rõ sự tồn tại của sinh vật này không chỉ ở bên ngoài, mà còn đang xâm nhập vào tâm trí anh.

“Ngươi là ai? Và đây là đâu?” Thanh cố gắng giữ bình tĩnh, giọng anh cất lên rõ ràng.

“Ta là người canh giữ cánh cổng này, là kẻ cuối cùng của một giống loài đã từng thống trị cả vũ trụ. Ngươi đã bước vào một nơi không thuộc về ngươi, một thế giới bên kia cánh cửa của không gian và thời gian.”

Thanh cố gắng phân tích từng lời nói, nhưng điều đó càng khiến anh thêm bối rối. Một thế giới vượt ra ngoài thời gian và không gian? Điều này có nghĩa là anh đang ở một chiều không gian khác hoàn toàn, nơi mà quy luật của vũ trụ mà anh biết không còn áp dụng.

“Vậy đây là nơi mà nền văn minh cổ đại đã tìm đến? Họ có liên quan đến thế giới này không?” Thanh hỏi tiếp, cố gắng kết nối mọi dữ kiện mà anh có.

“Họ đã từng tìm đến đây,” sinh vật đáp, ánh mắt lấp lánh lên như đang gợi lại những ký ức xa xăm. “Nhưng họ đã thất bại. Tham vọng của họ đã khiến họ đánh mất chính mình. Họ muốn sử dụng năng lượng từ thế giới này để kiểm soát tất cả, nhưng họ không hiểu rằng sức mạnh này không dành cho bất kỳ ai.”

Thanh cảm thấy một luồng ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Điều này giống với những gì mà giọng nói bí ẩn trong trụ cột đã cảnh báo anh. Nền văn minh cổ đại đã đánh đổi tất cả để tìm kiếm sức mạnh vượt qua không gian và thời gian, nhưng họ đã phải trả giá bằng sự diệt vong.

“Vậy còn tôi?” Thanh hỏi, ánh mắt anh đối diện với sinh vật kia. “Tôi đã bước vào đây, nhưng tôi không có ý định kiểm soát hay sở hữu bất kỳ thứ gì. Tôi chỉ muốn hiểu.”

Sinh vật im lặng một lúc, đôi mắt sâu thẳm của nó như thấu hiểu toàn bộ tâm trí của Thanh. Rồi nó tiến lại gần hơn, đứng trước mặt anh. “Ngươi không giống họ. Ngươi đến đây không phải vì sức mạnh. Nhưng ngươi phải biết rằng, mọi người đã bước qua cánh cổng này đều phải đối diện với sự thật của chính mình.”

“Sự thật?” Thanh hỏi, cảm thấy khó hiểu.

“Sự thật về lý do ngươi đến đây. Ngươi có thực sự chỉ tìm kiếm tri thức, hay còn điều gì khác sâu xa hơn?”

Lời nói của sinh vật đó như một cú đánh vào tâm trí Thanh. Anh chưa bao giờ nghĩ mình đến đây vì bất kỳ điều gì ngoài sự tò mò và khao khát khám phá, nhưng giờ đây, khi đối diện với câu hỏi này, anh bắt đầu tự vấn bản thân. Liệu anh có đang che giấu một mục tiêu sâu xa nào đó, một khát vọng mà ngay cả chính anh cũng chưa nhận ra?

Sinh vật đó nhìn Thanh một lúc lâu trước khi quay người lại, chỉ về phía xa. “Con đường của ngươi vẫn còn dài, nhưng hãy nhớ rằng, mọi lựa chọn của ngươi từ giờ sẽ dẫn đến kết cục không thể thay đổi.”

Rồi, không đợi Thanh đáp lại, sinh vật ấy từ từ biến mất vào không khí, để lại anh đứng một mình giữa thế giới lạ lẫm này.

Thanh thở dài, ánh mắt hướng về phía mà sinh vật đã chỉ. Dù mọi thứ còn quá mơ hồ, anh biết rằng cuộc hành trình này không chỉ đơn giản là khám phá những bí mật của vũ trụ. Đó còn là hành trình để anh khám phá bản thân mình.

Anh cất bước về phía trước, sẵn sàng đối diện với mọi thách thức đang chờ đợi.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play