Hôm sau.

 

Vì Triệu Tuấn cùng trường với Triệu Mạc Anh nên cả hai đi học chung đến trường, ăn xong cả hai lên xe của tài xế riêng của nhà họ Triệu, bác tên là Lưu Văn Đàn, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, nhưng khuôn mặt lại rất hiền hòa và đẹp lão, chẳng cảm thấy già gì, ông vui vẻ với cậu chủ lớn mới, trên xe ông nói rất nhiều về những gì ông cho là Triệu Mạc Anh chưa biết, nhưng ông chẳng biết đang có đôi mắt đỏ âm u đang nhìn mình, miệng thì cười mắt thì không, đến trường cả hai chắc chắn khác lớp vì Triệu Mạc Anh lớn hơn Triệu Tuấn 2 tuổi anh học lớp 9 còn cậu thì lớp 7, cậu là lớp 7A2 còn anh thì 9A2, cậu lại phải học cậu chán lắm, chẳng muốn học, nhìn những gương mặt non nớt của những đứa bé đang tuổi trung học cơ sở trước mắt, cậu có ý định muốn làm trùm lớp này.

 

Triệu Mạc Anh do là con nuôi nhà họ Triệu nên chẳng ai nể nan cậu, cũng vì ngoại hình có người cảm thấy cậu rất đẹp lại có người cảm thấy dị hợm, chung quy lại ai cũng chẳng muốn làm bạn với người như hắn, hắn cũng thế, nhưng nếu hắn không có bạn hắn có thể bị gia đình dò hỏi, dè bỉu hắn, hắn lại đóng vai một người “ Hòa đồng” “ Thân thiện” với mọi người, cũng được kha khá người cảm thấy hắn vui tính, khác với những gì họ đã nghĩ về hắn nên cũng bắt đầu làm thân với hắn.

 

Còn về phía Triệu Tuấn, một đứa trẻ đang cung kính gọi cậu là đại ca, khuôn mặt nó sưng lên, nó từng là đại ca của lớp này, không ngờ một người chỉ mới chuyển về trường lại đánh nhau hay hơn nó, nó bái phục Triệu Tuấn, còn bên này cậu mệt thấy bà nội, cậu cảm thán thằng đó nhỏ mà trâu quá, một lúc mới đánh được nó, còn đâu là mặt trùm trường kiếp trước, cũng do thân hình cậu mảnh khảnh thôi, thân hình cậu mà giống kiếp trước chắc cậu đánh thằng này sống chết 8 kiếp rồi.

 

Bây giờ ai cũng nể cậu, người bưng nước rót đến tận miệng cậu, bấy giờ cô mới vào lớp giới thiệu.

 

“ Cô tên Trần Lý Mỹ, cô dạy môn địa lý, là giáo viên chủ nhiệm chính thức của lớp 7A2 này.”

 

Trần Lý Mỹ có khuôn mặt tròn, đeo mắt kính tròn, mắt hoa đào, tóc ngắn đến vai, thân hình thì bụng hơi nhô ra, hình như đang mang thai, cô là nhân vật không được tả trong < Ánh Sáng Biến Mất> nên cậu chẳng biết lý lịch rõ về Trần Lý Mỹ này, lớp thấy cô có thai thì cũng có người tò mò hỏi.

 

“ Cô mang thai mấy tháng rồi ạ?”

 

 

Ở cái tuổi này tò mò cũng phải, Trần Lý Mỹ cũng chẳng cảm thấy phiền.

 

Trần Lý Mỹ: “ Ba tháng rồi, sáu tháng nữa đẻ, cuối tháng thì có thầy Uy Cường dạy thay, cũng là chồng cô luôn.”

 

Cô khoe gia đình mình với mấy đứa học sinh, tụi nó ngưỡng mộ gia đình 3 đời làm giáo viên của Trần Lý Mỹ.

 

Dan Weiss: Hmm… Truyện khá dễ thương nhỉ, nhưng mình lại không thích, nói cho đọc giả yêu quý luôn, ai trong đây cũng đạo đức giả hết, chỉ có chưa bị vạch trần thôi, vạch trần là  người sống người còn.0:)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play