Bốn mắt nhìn nhau, Tang La chớp chớp mắt, có cảm giác nhìn trộm người ta bị bắt quả tang ngay tại hiện trường, nhưng sự lúng túng đó được nàng che giấu rất kỹ, chớp mắt chuyển thành nụ cười, nâng khóe môi lên nói: "Chào buổi sáng."
Thẩm Liệt thật sự có một chút bối rối.
Quanh năm đi lại nơi hoang dã, phải đề phòng kẻ địch tấn công, phải đề phòng thú dữ, tính cảnh giác của hắn trước nay luôn mạnh mẽ, cho dù khi ngủ bị người nhìn chăm chú cũng cảm nhận được, cứ như vậy mà tỉnh lại, lần này vừa tỉnh, còn chưa kịp tỉnh táo đã bị nụ cười và một câu chào buổi sáng của Tang La làm cho lóa mắt, trái tim đập lỡ một nhịp, vô thức nói theo một câu chào buổi sáng.
Tang La không nhịn được mà bật cười, sơn động nhỏ, hai người cách nhau quá gần, nàng không nằm nữa, vốn dĩ mặc y phục mà ngủ, vén chăn lên liền đứng dậy, để lại một mình Thẩm Liệt tim đập thình thịch.
Thấy Tang La ngồi dậy, hắn vội vàng đứng dậy, giúp mở cánh cửa quan sát xem xét tình hình bên ngoài, lúc này mới mượn ánh sáng tràn vào khe hở quan sát, nhanh chóng gấp chăn, cất tấm da đi, di chuyển chiếc ghế dài thấp về lại đáy giường, xoay người mở cánh cửa gỗ nặng nề ra.
Tang La dậy sớm nấu đồ ăn, Thẩm Liệt bận rộn với công việc đồng áng, tưới nước cho đậu nành và rau, phát hiện một số hạt giống đã bị gà rừng đào lên, phải qua mấy ngày mới trồng lại được, thứ khác nhất thời không làm được, chặt mấy cành tre làm hàng rào xung quanh, đoàn người ăn cơm sáng xong lại đến nhà Chu Lại Tử đã là cuối giờ Thìn.
Chu gia đã bày giá phơi ra, đồ của mỗi nhà đều được mang ra phơi, chỗ sơn tra chiều tối hôm qua mang về chưa kịp xử lý cũng được mẫu nữ Chu gia xử lý giúp, cũng không cần nói mấy câu cảm ơn dư thừa, gọi phụ tử Chu gia rồi đi về phía ngọn núi lúc trước chưa từng đi tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT