Lư Nhị Lang nhận lấy hai cái chân hoẵng, vẻ mặt tràn đầy vui mừng: "Lâu lắm rồi chưa được nếm món này, lần trước còn là chúng ta trên đường đi từ phía bắc về, hôm nay ta chiếm được món hời lớn rồi."
Chu Nhị Lang và nhà Chu Lại Tử cũng có vài cân cho người trong nhà nếm thử, vui vẻ không biết trời đất, cái này còn náo nhiệt hơn lễ đón năm mới trước đây, mùa màng của mấy năm trở lại đây, cho dù là nhà Chu Thôn Chính, năm mới cũng không mua nổi thịt rừng như này, huống chi là nhà Chu Lại Tử, nhà bọn họ bao nhiêu năm rồi không biết mùi vị thịt là như thế nào.
Giờ phút này, Chu Lại Tử cảm thấy bên ngoài mặc kệ ai hoàng đế, nếu như lúc nào cũng có thể ở trong núi như thế này, không có lao dịch không có thu thuế, bọn họ khai hoang đất trên núi, giấu trong núi sâu rừng già sống cả đời cũng đủ mãn nguyện.
Chẳng qua hắn cũng hiểu rõ, những ngày tốt lành này là có Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn giúp bọn họ, chỉ riêng một nhà bọn họ, sống sót cũng không dễ dàng.
Đặc biệt khi nhìn mảnh đất trồng trọt đã được vây quanh đơn giản, càng cảm thấy may mắn trong đời này của mình, ông trời đều tích góp lại đưa cho hắn vào lúc này.
Tang La bọn họ rửa nho xong rồi phơi khô, nấm và mộc nhĩ các loại đều đổ trên giá phơi của mỗi nhà, chỉ còn lại một ít sơn tra, không nhiều lắm, tức phụ Chu Lại Tử bèn nói: "Mọi người trở về đi, còn chưa đi lát nữa sắc trời lại tối, không an toàn, chỗ này mẫu nữ chúng ta thu dọn cắt miếng rồi phơi khô, buổi tối cũng sẽ thu đồ của mỗi nhà các ngươi vào trong sơn động, sáng sớm lại mang ra phơi, không cần phải bận tâm."
Mẫu nữ hai ngươi lại xách ra một giỏ tre nhỏ, đưa cho Tang La, nói: "Đây là một ít nho rơi trong lúc rửa ngày hôm nay, các ngươi mang về chia ra, buổi tối cũng có món ăn ngọt miệng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT