Trần bà tử thấy nhi tử và nhi tức phụ vội vã chạy tới hỏi tuổi A Cát của Chu gia, đại khái đoán được có chuyện gì, mỉm cười hỏi Trần Hữu Điền: "Lần này ra ngoài gặp được A Cát?"
Trần Hữu Điền mỉm cười, nói: "Đúng vậy, đồ núi bọn con hái được mỗi ngày đều phơi bên Chu gia, con thấy cô nương kia rất tốt."
Trần bà tử cũng nghĩ đến chuyện này, nói: "Năm sáu tuổi, thật ra cũng không cách nhiều lắm, Chu Lại Tử thành thân muộn, cũng hơn tức phụ hắn năm sáu tuổi."
Tiểu cô nương của Chu gia kia lớn lên xinh đẹp, ngoại hình giống nương, bởi vì sức khỏe của nương nàng ấy không tốt, đã tiếp quản chuyện trong nhà từ sớm, nếu không phải chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh gia đình, năm mười lăm tuổi cũng dễ gả đi rồi, chẳng qua năm ngoái mùa màng kém, thêm vào nam đinh trưởng thành ở các thôn xung quanh thật sự rất ít, đầu năm nay triều đại lại thay đổi, cho nên đến giờ còn chưa thấy bóng dáng chuyện hôn sự.
Trần bà tử nghĩ vậy liền vui vẻ, nói: "Ta thấy được, chỗ này không có người phù hợp cũng coi như bỏ qua, có người phù hợp, bên ngoài còn không biết loạn lạc bao nhiêu năm nữa, chẳng lẽ vẫn luôn trì hoãn mãi? Lỡ đâu loạn lạc kéo dài, trì hoãn đến hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, lúc đó kiếm đâu ra người tốt?"
Từng trải qua chiến loạn, Trần bà tử biết quá rõ, quá ít tiểu nương tử độ tuổi vừa đẹp có thể sống sót.
Ngược lại là Tần Phương Nương, có chút do dự, nói: "Nương, sơn cốc chúng ta cũng không thể công khai ra ngoài, nếu cưới nhi tức phụ, không thể giấu nhi tức phụ được, lúc đó mấy nhà khác liệu có nói ra nói vào không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play