Chỗ này không cần nán lại nữa, đựng đầy nửa sọt, lại lấy thêm nhiều cây bấc, lát nữa vào trong rừng không đựng thêm được thứ khác, Thẩm Liệt dẫn mọi người đi tìm một nơi thích hợp đặt vài cái bẫy xong, bắt đầu trở về đường cũ.
Thẩm Kim có chút ủ rũ, chuyến đi này thằng bé không thu hoạch được gì.
Chẳng qua nó cũng biết đây là chuyện bình thường, trước kia cũng như thế này, đặt bẫy xong, hôm đó chưa chắc đã có thu hoạch, may mà còn có rau dại.
Cỏ dại thằng bé cắt đều được Thẩm Liệt vác, cả đường đi nó tiếp tục hái rau dại, thậm chí cỏ cho gà vịt ăn cũng cắt, thỉnh thoảng nhìn thấy có quả mơ, cẩn thận nhặt lên lấy lá gói lại, chất đầy cả sọt.
Mấy người Trần Đại Sơn nhìn thấy trong mắt đều mang theo chút ý cười.
Trong đám người, đại khái cũng chỉ có Thẩm Kim, Thi Nhị và Lư Tam không nhìn ra, hôm nay Thẩm Liệt đúng là thăm dò khu vực mới không sai, nhưng thật ra là cố ý dựa theo dấu vết chọn nơi không có mãnh thú đi lại, nói trắng ra, là chăm sóc Thẩm Kim.
Tiểu hài tử gầy gò, cho dù khoẻ hơn hai đệ đệ một chút thì có thể khỏe hơn đến đâu, nhưng vì Thẩm Tam và Lý thị, tình cảnh của ba huynh đệ này quả thật có chút xấu hổ, ít nhất Thẩm Kim hơi hiểu chuyện một chút chính là như vậy, không thấy buổi sáng khi biết có thể ra khỏi cốc đã ôm cung tên cười vui đến thế nào sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT