Bên này hai người họ ra khỏi thung lũng, bên kia, ba tiểu huynh đệ Thẩm Kim mang rau dại cho mỗi nhà.
Giống như Hứa gia và Chu gia không ra khỏi sơn cốc, có hai bó rau dại có thể thay đổi khẩu vị thì vô cùng vui mừng, không khỏi khen ngợi Thẩm Kim một phen, cảm ơn thằng bé, cuộc sống sung túc hơn giống như Hứa gia, Hứa lão thái thái còn bốc một nắm táo đỏ cho ba huynh đệ làm đồ ăn vặt.
Trần gia và Thi gia hôm nay có người ra khỏi cốc, thật ra cũng không thiếu rau dại, nhưng nhìn thấy Thẩm Tấn dẫn đệ đệ mang rau dại qua cũng rất vui mừng, mỉm cười nhận lấy, nhà Trần bà tử còn một chút đường mạch nha, thấy ba tiểu hài tử gầy đến doạ người, lấy một miếng, nói: "Mang về hoà chút nước đường mà uống."
Đi mấy nhà, đừng nói Thẩm Kim, ngay cả Thẩm Thiết cũng cảm nhận ra được sự khác biệt.
Sự đối đãi này rất khác với khi bọn nó còn ở trong thôn.
Thẩm Kim mơ hồ hiểu ra điều gì đó, giống như cũng hơi hiểu tại sao đại tẩu có thể sống chung hoà thuận với những nhà này trong thôn như thế.
Đúng vậy, báo đáp không nhất định cần đợi sau này lớn lên, có năng lực nào đó rồi làm ra chuyện gì đó, quan trọng nằm ở tấm lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play