Biên tập: xoaimap ([email protected])
Về tình hình chung của ngành công nghiệp trò chơi hiện tại, ngược lại khá giống với bối cảnh của Bùi Khiêm ở năm 2009 của thế giới trước đây.
Ví dụ, những trò chơi trực tuyến đang hot nhất hiện nay, thay vì World of Warcraft thì đã được thay thế bởi "Thế Giới Ảo", CS được biến thành "Dự Án Chống Khủng Bố", Dota đã trở thành "Thần Khải", dù tên gọi và phần vẻ ngoài có khác nhau, nhưng lối chơi của chúng hầu như không có sự khác biệt lớn.
Đáng chú ý nhất là sự phát triển của trò chơi trên điện thoại di động đã tiến xa hơn, điều này có thể là do phần cứng trong thế giới này phát triển nhanh hơn so với kiếp trước.
Chẳng hạn, trong thế giới trước đây của Bùi Khiêm, những trò chơi thẻ bài trên điện thoại chỉ trở nên phổ biến vào khoảng năm 2012 nhờ vào làn sóng bùng nổ của điện thoại thông minh, nhưng trong thế giới song song này, vì điện thoại thông minh xuất hiện sớm hơn, cho nên loại hình trò chơi tương tự đã ra đời từ khoảng năm 2008, hiện nay đã trở thành một thể loại trò chơi rất phát triển.
"Như vậy, tình huống cũng khá rõ ràng rồi."
"Mình chỉ cần tiêu hết số tiền này vào việc mua các mẫu thiết kế và tài nguyên mỹ thuật từ trang nguồn tài nguyên chính thức, sau đó tạo ra một trò chơi mà không ai chơi, không ai mua, chỉ cần trong vòng hai tuần không bán được gì thì có nghĩa là mình đã thua lỗ hoàn toàn."
"Hoàn hảo!"
Sau khi quyết định, Bùi Khiêm bắt đầu tìm kiếm trên trang nguồn tài nguyên chính thức những mẫu mà anh cần.
“Mẫu cơ bản của trò chơi mô phỏng lái xe 2000, kèm theo một bộ đồ họa nội ngoại thất của xe.”
“Mẫu cảnh quan sa mạc và đường cao tốc 15000, nếu cần hiệu ứng môi trường thay đổi động thì thêm 8000 nữa, tổng cộng là 23000.”
“Có hơi đắt, nhưng mình lại đang muốn cái gì đó thật đắt!”
“Vẫn còn chút tiền chưa tiêu hết.”
“Gói âm nhạc cho đài phát thanh, có thể chọn ba mươi bài từ một trăm bài nhạc, hoặc để hệ thống phát ngẫu nhiên từ kho nhạc, giá 6000.”
“Còn lại 1000 tệ, Ừm… Mua thêm chức năng bảng xếp hạng đơn giản vậy, không còn đủ tiền mua gì khác.”
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Bùi Khiêm bắt đầu đặt hàng hàng loạt trên trang nguồn tài nguyên, nhanh chóng tiêu hết sạch 50.000 tệ.
Thực ra những tài nguyên này không hề đắt.
Ví dụ, mẫu cơ bản của trò chơi mô phỏng lái xe này, chỉ cần đưa vào trình chỉnh sửa trò chơi là có thể thực hiện được các chức năng cơ bản của trò chơi lái xe.
Các chức năng như đạp ga, phanh, rẽ, và va chạm đều có đủ cả.
Mẫu cảnh quan sa mạc và đường cao tốc cũng rất linh hoạt, cho phép điều chỉnh độ dài đoạn đường trong trình chỉnh sửa, và cảnh sa mạc sẽ có một số thay đổi ngẫu nhiên.
Nếu thêm vào chức năng mô phỏng môi trường thay đổi, sẽ có các hiệu ứng như mặt trời mọc, mặt trời lặn, và bão cát.
Vì đây là các mẫu thông dụng, nên rất nhiều nhà phát triển trò chơi độc lập cũng sẽ mua để sử dụng, điều này khiến việc “đụng hàng” là không thể tránh khỏi.
Một số nhà phát triển sẽ chọn thay thế các tài nguyên mỹ thuật để tránh trùng lặp, tuy nhiên điều đó sẽ làm chi phí tăng thêm.
Nhưng Bùi Khiêm hoàn toàn không quan tâm đến điều này.
Đụng hàng à? Đụng thì đụng! Dù sao anh đang muốn trò chơi của mình bị chê mà, nếu người chơi vì đụng hàng mà không chơi trò này thì anh còn mừng hơn nữa!
Bùi Khiêm bắt đầu quá trình tạo ra trò chơi.
Mặc dù mục tiêu là thua lỗ, nhưng trò chơi này ít nhất vẫn phải qua được kiểm duyệt của ESRO và phải được phát hành.
Nếu trò chơi là một sản phẩm thiếu sót nghiêm trọng về chức năng thì không thể qua được kiểm duyệt của ESRO, hệ thống có thể sẽ phán anh vi phạm quy tắc.
Do đó, dù trò chơi có tệ đến mức nào, các chức năng cơ bản vẫn phải đầy đủ.
Anh kéo mẫu cơ bản vào trình chỉnh sửa trò chơi, rồi kéo tiếp mẫu cảnh quan vào.
Như vậy, cấu trúc cơ bản của trò chơi đã hoàn thành, sau khi người chơi vào trò chơi, họ có thể lái xe trên con đường sa mạc vô tận.
Tuy nhiên, những tài nguyên đã mua cũng không nên để lãng phí.
Bùi Khiêm lại thêm chức năng đài phát thanh cho chiếc xe, để người chơi có thể bật đài và nghe nhạc ngẫu nhiên trong lúc lái xe.
Toàn bộ là những bài nhạc ít người biết đến hoặc là những bản nhạc cổ điển truyền thống, không có bài nào thuộc dạng ăn khách, vì số tiền anh bỏ ra chắc chắn không đủ để mua được chúng.
Tiếp theo là một vấn đề khá quan trọng.
Cách chơi chính của trò chơi này sẽ là gì?
Chính Bùi Khiêm cũng không biết.
Đua tốc độ?
Đừng đùa nữa, không có tiền làm đâu.
Anh chỉ mua được một mẫu cơ bản, chỉ có đồ họa cho một chiếc xe và chỉ mua được một cảnh quan.
Những thứ như đường đua phức tạp, những chiếc xe đẹp mắt hay những chương trình liên quan đến cơ chế đua xe, anh không mua nổi!
Không có tiền thì làm sao tạo ra được cơ chế chơi?
Bùi Khiêm vỗ trán một cái, có rồi.
Cách chơi của trò chơi này rất đơn giản, chính là lái xe!
Từ điểm xuất phát đến đích, vậy là qua màn!
Nhưng chỉ như vậy thì không được, vì toàn bộ đều là những tài nguyên có sẵn, ghép lại với nhau mà không có chút đổi mới về lối chơi, chắc chắn sẽ rất khó để vượt qua vòng kiểm duyệt.
Cần phải có vài thay đổi để trò chơi có thể được duyệt, nhưng những thay đổi này không được quá tốt, vì mục tiêu của Bùi Khiêm là làm sao để trò chơi này thua lỗ, không ai muốn chơi mới đạt yêu cầu!
Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, quyết định kéo dài vô tận đường đua xe trên sa mạc.
Kéo dài đến mức toàn bộ thời lượng của trò chơi lên đến 8 tiếng đồng hồ!
Đúng vậy, người chơi sẽ phải lái xe suốt 8 tiếng liên tục trên con đường sa mạc này mới đến được đích, hơn nữa trong thời gian đó con đường sa mạc thỉnh thoảng sẽ ngoặt qua một khúc cua bất ngờ.
Vì vậy, muốn chỉ bấm một nút để tự động vượt qua trò chơi thì không thể được.
Với thay đổi này, lối chơi đã khác biệt so với các trò chơi mô phỏng lái xe thông thường trên thị trường, vì thế khả năng trò chơi này sẽ vượt qua được vòng kiểm duyệt.
Hơn nữa, với một lối chơi khó chịu và nhàm chán như vậy, còn không phải sẽ bị người chơi mắng chết sao? Trò chơi này mà kiếm được tiền thì đúng là có quỷ rồi!
Bùi Khiêm cảm thấy cực kỳ phấn khích, cảm giác như mình chính là một thiên tài.
Cuối cùng, anh tạo một màn hình kết thúc trò chơi đơn giản, chỉ cần hiển thị một dòng chữ: "Chúc mừng, bạn đã thành công lãng phí 8 giờ quý báu của cuộc đời!"
Ngay cả khi có ai đó kiên nhẫn vượt qua trò chơi, thì dòng chữ này sẽ khiến họ tức giận đến mức không bao giờ muốn chơi bất kỳ trò nào khác của công ty anh nữa!
Bùi Khiêm cũng không muốn lãng phí tính năng bảng xếp hạng mà anh đã mua, vì vậy anh thiết kế thêm một "Bảng xếp hạng lãng phí thời gian", thống kê số lần vượt qua và thời gian chơi hiệu quả của từng người chơi.
Tuy bảng xếp hạng này không có mục đích cụ thể, chỉ đơn thuần là để tận dụng tính năng mà anh đã bỏ tiền ra mua thôi.
Chỉ trong chớp mắt, tất cả đã được hoàn thành.
Những tính năng này đều thuộc về các thao tác cơ bản nhất trong trình chỉnh sửa, chỉ cần kéo thả và điều chỉnh vài thông số, rất dễ dàng để thực hiện.
Việc tự học trình chỉnh sửa, mua tài nguyên và làm ra trò chơi này, tất cả gói gọn chỉ trong chưa đầy hai tiếng đồng hồ.
“Với trò chơi ngớ ngẩn như thế này, mình chắc chắn sẽ lỗ vốn!”
Bùi Khiêm hoàn thành trò chơi, thử chạy nó trên máy tính của mình một chút.
Chỉ trong năm phút, anh đã phải thoát khỏi trò chơi vì quá chán nản, suýt chút nữa thì muốn nôn!
Vào game chỉ có mỗi việc lái xe, lái xe và lái xe, chán ngán đến mức không chịu nổi!
Bùi Khiêm cảm thấy vô cùng hài lòng, ngay lập tức phát hành trò chơi này.
Tên trò chơi: [Con đường sa mạc cô độc].
Mô tả trò chơi: Trên một con đường sa mạc dài bất tận, cô độc lái xe mấy tiếng đồng hồ, bạn sẽ có một số suy nghĩ về cuộc đời này.
Khi viết phần mô tả, Bùi Khiêm rất phân vân.
Tự khen ngợi trò chơi? Không ổn, lỡ như có một đám người chỉ vì cái tiêu đề mà lao vào chơi khiến mình lỗ ít đi thì sao?
Chê bai trò chơi? Cũng không được, quá lộ liễu! Một mặt thì sợ hệ thống đánh giá là vi phạm, mặt khác lại sợ khơi dậy tâm lý ngược của người chơi, càng chê thì họ càng muốn thử chơi thì chết dở!
Vì thế, anh quyết định viết một mô tả ngắn gọn, để đảm bảo rằng người chơi nhìn qua mô tả này liền không có hứng thú mới được!
Cuối cùng là định giá.
Bùi Khiêm quyết định đặt giá trò chơi ở mức 1 tệ.
Anh không muốn đặt giá quá cao, vì lỡ như có vài người ngớ ngẩn thật sự mua, anh sẽ thua lỗ ít tiền hơn mất!
Định giá đủ thấp, cho dù có vài chục người mua đi chăng nữa thì cũng không ảnh hưởng gì đối với khoản thua lỗ mà Bùi Khiêm mong đợi.
Sau khi hoàn tất mọi thứ, Bùi Khiêm tải trò chơi lên, chờ đợi nó được thông qua kiểm duyệt, tự động xuất hiện trên nền tảng trò chơi chính thức.
Quá trình kiểm duyệt trò chơi này thường mất vài giờ cho đến vài ba ngày.
Nền tảng chính thức có hệ thống đề xuất tự động, trò chơi mới sẽ được đề xuất dựa trên các dữ liệu thay đổi, trừ khi có ai cố tình gian lận điểm số, còn không thì ban quản lý sẽ không can thiệp.
Bùi Khiêm hoàn toàn yên tâm.
Với một trò chơi tệ hại như vậy, khi nó được phát hành chắc chắn sẽ không ai để ý và, nhanh chóng chìm vào quên lãng, đến lúc đó, hai tuần trôi qua, 50000 nhân dân tệ sẽ rơi vào túi mình, không phải quá tuyệt sao?
Bùi Khiêm đóng máy tính xách tay lại, cảm thấy tâm trạng vô cùng sảng khoái, niềm hạnh phúc tự nhiên lan tỏa trong lòng!