Biên tập: xoaimap ([email protected])

Năm 2009. 

Tỉnh Hán Đông, thành phố Kinh Châu, Đại học Hán Đông. 

"Tiểu Khiêm, dậy mau, sắp trễ giờ học rồi! Hôm nay là tiết của phó viện trưởng, ông ấy sẽ điểm danh đấy!" 

Bùi Khiêm tỉnh dậy từ giấc mơ, dụi mắt một cái, vẫn còn có chút bực bội không hiểu ai đang gọi mình. 

Chẳng phải mình đang thuê căn hộ một phòng ngủ sao? Sao lại có người trong phòng mình chứ?

Vừa mở mắt ra, một khuôn mặt dài chiếm gần hết tầm nhìn của Bùi Khiêm. 

"Mã Dương?"

Bùi Khiêm ngạc nhiên, suýt chút nữa cho là mình đang nằm mơ. 

"Nhanh lên, tôi đã gọi cậu dậy rồi, nếu không kịp điểm danh thì đừng trách tôi nhé." Mã Dương nhanh chóng rời khỏi tầm nhìn của Bùi Khiêm, quay lưng vội vã rời khỏi phòng. 

Khoan đã, phòng ngủ? 

Bùi Khiêm lập tức tỉnh táo hẳn, bật dậy từ trên giường. 

Đây là ký túc xá đại học, phòng sáu người! 

Mình vẫn đang ngủ ở giường dưới gần cửa, còn nhớ mùa đông năm đó cửa không đóng kín, luôn có khe hở để gió lạnh lùa vào, vì chuyện này, Bùi Khiêm năm đó đã không ít lần phàn nàn. 

Trong phòng chỉ còn hai người anh em, cũng đang thu dọn đồ đạc để ra ngoài. 

"Nhanh lên, Tiểu Khiêm, chạy nhanh một chút còn có thể kịp. Nếu không, lúc điểm danh chúng tôi cũng không dám hô tên thay cậu đâu, bị phó viện trưởng bắt thì thảm lắm đấy!" 

Hai người bạn cùng phòng cũng vội vã rời đi. 

Bùi Khiêm không kiềm được tự tát mình hai cái. 

Ui da… Đau thật! 

Thật hay giả vậy, đây chẳng phải là thời đại học sao? 

Tiết của phó viện trưởng… Còn có điểm danh… Vậy chắc hẳn là năm nhất đại học rồi… 

Năm 2009?! 

Đây chẳng phải là mình đã quay về mười năm trước sao?

Bùi Khiêm ngơ ngác trong giây lát, nhưng rất nhanh liền chấp nhận sự thật này. 

Sau khi tốt nghiệp đại học vào năm 2013, anh đã lăn lộn qua hai ngành nghề khác nhau, nhảy việc qua nhiều công ty, gặp phải những lãnh đạo tệ hại, cũng như trải nghiệm đủ kiểu tranh đấu nơi công sở. 

Tóm lại, anh đã trở thành một "nô lệ tư bản". 

Gặp chuyện xuyên không kỳ diệu như thế này, đương nhiên là hạnh phúc không sao tả xiết, có thể quay lại mười năm trước để bắt đầu lại từ đầu, đây là ước mơ của bao nhiêu người cơ chứ! 

Bùi Khiêm chẳng còn chút buồn ngủ nào, bật dậy khỏi giường. 

Tiếp theo phải làm gì đây? 

Có nên báo cáo với cơ quan quản lý thời gian không nhỉ? 

Liệu mình có bị tiêu diệt ngay lập tức, giết người diệt khẩu không? 

Hay là… Việc đầu tiên sau khi xuyên không chính là đi học? 

Bệnh thần kinh à! 

Ký ức về mười năm trước đã phai nhạt, nhưng Bùi Khiêm vẫn miễn cưỡng nhớ lại, hồi năm nhất đại học anh đã trốn khá nhiều tiết học, bao gồm cả tiết của phó viện trưởng, nhưng lại không bị rớt môn của phó viện trưởng. 

Mặc dù ngoài miệng phó viện trưởng nói sẽ điểm danh, nhưng thực tế lại chưa từng điểm danh. 

Ngược lại có một thầy giáo trẻ tuổi trông hiền lành, lúc nào cũng không điểm danh, đến cuối kỳ bỗng điểm danh một lần, còn tính vào kết quả thi. 

"Thầy không phải muốn điểm danh, chỉ là muốn biết mặt các em thôi." 

Hắn đã nói như vậy. 

Cho đến giờ, mỗi lần Bùi Khiêm nhớ lại, vẫn còn cảm giác bị "gài bẫy" sâu sắc, dù sao hồi đó anh cũng còn quá trẻ, hoàn toàn tin tưởng vào vị thầy giáo hiền lành đó. 

Đúng lúc này, một màn hình trong suốt bỗng hiện ra trước mặt Bùi Khiêm, một loạt chữ không ngừng hiện ra.

[Hệ thống chuyển đổi tài sản đang kết nối với ký chủ...] 

[Kết nối thành công.] 

[Ký chủ: Bùi Khiêm] 

[Xin mời ký chủ đọc kỹ hướng dẫn sử dụng hệ thống.] 

"Chuyện gì thế này?!" 

Bùi Khiêm giật mình, ngay sau đó lại vui mừng khôn xiết. 

Quả nhiên, sau khi xuyên không nhất định phải kèm hệ thống, đây chính là "bàn tay vàng"! 

Bình tĩnh, bình tĩnh, đây là quy trình quen thuộc, không có gì đáng ngạc nhiên cả. 

Bùi Khiêm nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, bắt đầu đọc thông tin trên màn hình. 

[Hệ thống chuyển đổi tài sản] 

[Tỷ lệ chuyển đổi lợi nhuận/lỗ: Đang chờ xác định] 

[Vốn hệ thống: 50,000]

[Tài sản cá nhân: 443]

Đây là một mẫu tiêu chuẩn. 

Phía dưới mẫu tiêu chuẩn này, đặc biệt có một khu vực trông giống như một khung đối thoại, nơi hiển thị một số thông tin động, chắc là "hướng dẫn sử dụng".

[Quy tắc chuyển đổi tài sản:]

[Cách một đoạn thời gian, hệ thống sẽ cung cấp một lượng ‘vốn hệ thống’ nhất định cho ký chủ, số tiền này chỉ có thể được sử dụng cho các hoạt động kinh doanh bình thường của công ty, không được phung phí.]

Sau một khoảng thời gian sẽ có một đợt quyết toán, lợi nhuận hoặc thua lỗ liên quan đến ‘vốn hệ thống’ sẽ được chuyển đổi thành ‘tài sản cá nhân’ mà bạn có thể tự do chi tiêu theo một tỷ lệ nhất định.]

[Bước tiếp theo: Xem quy tắc chi tiết]

"Ồ ồ? Hệ thống này, thật là lợi hại!"

"Cấp vốn cho tôi, còn chia tiền cho tôi nữa? Đúng là hệ thống có tâm!"

Bùi Khiêm ngay lập tức hiểu ra chức năng của hệ thống này. 

Mặc dù cả ‘vốn hệ thống’ và ‘tài sản cá nhân’ đều là "tiền", nhưng chúng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. 

Tài sản cá nhân hiển thị là 443, có nghĩa là tổng số tiền mà Bùi Khiêm hiện có để tự do chi tiêu chỉ là 443 tệ, số tiền này là anh có thể dùng bất cứ lúc nào, không bị giới hạn.

Còn 50.000 tệ, đó là vốn hệ thống cấp. Dựa theo quy tắc của hệ thống, số tiền này chỉ có thể dùng cho các hoạt động kinh doanh, chẳng hạn như thành lập công ty.

Mà sau một khoảng thời gian ngắn, bất kể có kiếm được tiền hay thua lỗ, phần tương ứng sẽ được chuyển đổi thành tài sản cá nhân theo một tỷ lệ nhất định, đến lúc đó Bùi Khiêm có thể tiêu tiền một cách thoải mái!

"Thú vị thật! Xem thử quy tắc chi tiết nào."

Bùi Khiêm tiếp tục nhấp vào màn hình để xem.

[Ký chủ phải tham gia vào các hoạt động kinh doanh bình thường, hợp lý, hợp pháp và có hàm lượng kỹ thuật nhất định.]

[Những hành vi sau đây đều được coi là vi phạm quy tắc, xin lưu ý.]

[Hành vi thu lợi:]

[1. Mua số lượng lớn bất động sản, đầu cơ nhà đất.]

[2. Mua tiền điện tử, tham gia trò lừa bị Bàng Thị, huy động vốn bất hợp pháp.]

[3. Đầu cơ, buôn bán hàng hóa trái phép, gây rối trật tự thị trường.]

[...(Nhấn để mở danh sách 97 hành vi vi phạm còn lại)]

[Hành vi thua lỗ:]

[1. Làm từ thiện hoặc chuyển nhượng tài sản công ty cho người khác.]

[2. Mua sắm, thuê nhân viên, thuê địa điểm làm việc hoặc mua sắm trang thiết bị với giá cao hơn nhiều so với thị trường.]

[3. Tiêu cực lười biếng, không tạo ra giá trị nào trong thời gian dài với hiệu suất làm việc quá thấp.]

[...(Nhấn để mở rộng danh sách 97 hành vi vi phạm còn lại)]

[Điều khoản bổ sung: Ký chủ không được tiết lộ hoặc ám chỉ về sự tồn tại của hệ thống hoặc thử thách này với bất kỳ ai bằng bất kỳ cách nào.]

[Hệ thống có quyền giải thích cuối cùng về định nghĩa của hành vi vi phạm.]

[Bước tiếp theo: Tạo ngẫu nhiên tỷ lệ chuyển đổi lãi lỗ]

"Quy tắc nghiêm ngặt thật."

Bùi Khiêm xem xét kỹ lưỡng 200 điều khoản về hành vi vi phạm, những ý tưởng nảy ra trong đầu anh ban nãy đều lần lượt bị loại bỏ.

Đầu cơ nhà đất, mua tiền điện tử đều bị hệ thống cấm.

Các hoạt động đầu tư và quản lý tài chính thông thường thì được phép, nhưng với tỷ suất lợi nhuận hàng năm thông thường, sợ rằng khó mà đáp ứng được kỳ vọng của Bùi Khiêm.

200 điều khoản vi phạm chi tiết không chỉ giới hạn các hoạt động giúp tạo ra lợi nhuận mà còn hạn chế cả các hành vi thua lỗ.

Nói tóm lại, mọi con đường làm ăn gian lận đều bị cấm.

Bùi Khiêm tiếp tục nhấp vào màn hình, chuyển sang bước tiếp theo.

[Đang tạo ngẫu nhiên tỷ lệ chuyển đổi lãi lỗ…]

[Tỷ lệ chuyển đổi lãi: 100:1, tỷ lệ chuyển đổi lỗ: 1:1]

"Hả, đợi đã, cái tỷ lệ này…"

Bùi Khiêm nhìn kỹ lại và nhận ra có điều gì đó không ổn. 

Tỷ lệ chuyển đổi thua lỗ có vẻ hơi cao?

Nếu anh tiêu hết ‘vốn hệ thống’ thì toàn bộ số tiền đó sẽ được chuyển đổi thành tài sản cá nhân!

Thua lỗ cũng tương đương với việc kiếm lời!

"Ngẫu nhiên mà tạo ra được một tỷ lệ chuyển đổi tốt như vậy sao? Tôi đúng là số hưởng rồi!" 

"Chỉ tiếc là tỷ lệ chuyển đổi lợi nhuận hơi thấp, nhưng không sao, kiếm ít tiền còn khó chứ lỗ tiền thì dễ hơn nhiều!" 

Bùi Khiêm cảm thấy vận may của mình đang bùng nổ mạnh mẽ! 

[Bước cuối cùng: Xin hãy đặt tên cho công ty của bạn (Nhấn vào đây để nhập)] 

Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, rồi dùng ý niệm nhập vào khung: "Công ty TNHH công nghệ mạng Đằng Đạt." 

Ngụ ý là "nhanh chóng thăng quan tiến chức." 

Cũng chính là hy vọng cái công ty tên Đằng Đạt này có thể nhanh chóng hóa thành tiền!

[Công ty TNHH công nghệ mạng Đằng Đạt đã được đăng ký thành công.] 

Sau khi hoàn tất bước cuối cùng, các dòng chữ trên màn hình biến mất, giao diện trở về trạng thái ban đầu. 

[Hệ thống chuyển đổi tài sản] 

[Ký chủ: Bùi Khiêm] 

[Tỷ lệ chuyển đổi lợi nhuận 100:1, tỷ lệ chuyển đổi lỗ 1:1] 

[Thời gian kết toán tiếp theo: 14 ngày nữa] 

[Ghi chú: Một tuần trước khi kết toán, nếu có sản phẩm chưa phát hành, ngày kết toán sẽ được dời lại. Thời gian dời lại do hệ thống quyết định.] 

[Vốn hệ thống: 50,000] 

[Tài sản cá nhân: 443] 

Bùi Khiêm đọc kỹ phần ghi chú để hiểu rõ hơn ý nghĩa của nó. 

Trong tuần cuối trước ngày kết toán, Bùi Khiêm không được phép có sản phẩm nào chưa ra mắt. 

Điều này rất hợp lý. 

Nếu không có quy định này, anh có thể lợi dụng lỗ hổng bằng cách đổ toàn bộ tài sản của công ty vào sản xuất ngay trước ngày kết toán, làm cho vốn hệ thống giảm xuống còn 0, điều này giống như tìm ra cách lách luật vậy. 

Nhưng với quy tắc này, Bùi Khiêm buộc phải tung hết các sản phẩm ra trưng bày ít nhất một tuần trước khi kết toán để sinh ra lợi nhuận, dù là có lãi hay lỗ, thì bước này không thể bỏ qua. 

"Thế là mất một cách để lách luật rồi, nhưng cũng không sao." 

"Vậy kế hoạch tiếp theo là biến 50,000 trong quỹ hệ thống thành 0, biến 443 tài sản cá nhân của mình thành 50,443." 

"Chẳng phải chỉ là thua lỗ trong khuôn khổ luật chơi thôi sao? Tôi cảm thấy việc này cũng chẳng quá khó." Bùi Khiêm đầy tự tin. 

Lập một công ty, vận hành như bình thường, tạo ra giá trị và phát triển sản phẩm. 

Sau đó, với tư cách là ông chủ công ty, Bùi Khiêm chỉ cần hướng công ty đi sai lệch một chút, để nó lạc lối trên con đường sai lầm. 

Không phải vậy là xong sao?

Các công ty khởi nghiệp thành công thì hiếm, nhưng công ty khởi nghiệp thất bại thì nhiều vô kể. Cái nào độ khó thấp hơn thì rõ ràng quá rồi!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play