Trở về thôn, nhà họ Khương phải đối mặt với sự hóng hớt của mọi người xung quanh, vất vả lắm mới tiễn xong bạn bè người thân, cuối cùng Khương Quy cũng đã được nghỉ ngơi. Đây là phòng mà chị em nhà họ Khương ở trước khi đi lấy chồng, căn phòng vẫn được để trống phòng khi hai đứa con gái thỉnh thoảng quay về thì có chỗ ở.
Có thể coi như đã ly hôn rồi đi!
Khương Quy ôm lấy bé Nha Nha còn đang ngủ say ngồi ở bên giường, bên cạnh là Cẩu Đản Nhi và Ngưu Đản Nhi vẫn còn hơi hoảng loạn, đứa bé không lớn không nhỏ nhưng đã hiểu được ý nghĩa của việc ly hôn. Thế mà lại không có đứa nào nói mẹ ơi đừng ly hôn nên có thể thấy rõ được Chương Nhị Hà làm cha thất bại đến mức nào.
“Mẹ ơi, con sẽ làm việc.” Cẩu Đản Nhi trưởng thành sớm nên biết rõ nhà ông ngoại không phải nhà của mình vậy nên cũng không có trách nhiệm phải nuôi dưỡng chúng.
Nhìn đứa trẻ trưởng thành sớm này, Khương Quy duỗi tay ra xoa xoa đỉnh đầu của cậu. Nói đến chuyện làm việc, cô cần phải dựa vào chính sức mình để nuôi sống bản thân và ba đứa trẻ chứ không thể dựa dẫm mãi vào cha mẹ Khương. Nếu không thì tính ra bản thân cô còn không cả bằng Chương Tư Điềm, bởi Chương Tư Điềm hiện tại vẫn là một đứa trẻ, còn cô thì đã là người trưởng thành rồi. Anh trai, chị dâu nhà họ Khương đều là người tốt nhưng lòng tốt ấy không phải lí do để cô đi bòn rút bọn họ. Giữa người trong nhà với nhau, có qua có lại, sòng phẳng mới là cách chung sống lâu dài.
Nhưng phải làm gì đây? Khương Quy cảm thấy khá khó khăn. Lúc này đang là năm bảy mươi lăm, vẫn đang thi hành việc quản lý kinh tế, phải ba năm nữa mới có cải cách.
Cô có thể theo nghề cũ là nghề y. Vấn đề là tuy cha Khương là bác sĩ nhưng Khương Tuệ lại chưa từng đi theo cha đi học y, lại thêm cha con nhà họ Khương đều làm nghề y nên cô cũng đâu thể đi cướp chén cơm của họ được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT