“Chiếc cà vạt này rất hợp với Nhị gia.” Khương Minh Châu với đôi tay dài mảnh mai khéo léo thắt cà vạt cho Hoắc Đàm Giang.
Hoắc Đàm Giang ôm lấy eo nhỏ của cô ta, cười nhẹ: “Em chọn cái nào cũng đẹp.” Ông ta xoa nhẹ cằm nhọn của cô ta: “Hôm nay ta thấy tâm trạng của em đặc biệt tốt nhỉ?”
Khương Minh Châu cười duyên dáng, tràn đầy tình cảm: “Em mừng cho Nhị gia chứ sao, đợi Nhị gia thông qua được con đường trời này của Tạ gia thì chẳng phải việc làm ăn sẽ phát đạt, tiền vào như nước sao.” Cô ta còn vui hơn khi nghĩ đến việc Khương Lai Đệ sắp rơi xuống mười tám tầng địa ngục. Cô ta đã từng lăn lộn trong hố phân để tìm cách mưu sinh, dựa vào cái gì mà Khương Lai Đệ lại có thể làm thầy thuốc một cách đàng hoàng. Những khổ cực mà cô ta đã trải qua, cô ta muốn Khương Lai Đệ cũng phải trải qua một lần, quãng đời còn lại cũng không được giải thoát.
“Cái miệng nhỏ này thật ngọt.” Hoắc Đàm Giang khẽ chạm vào đôi môi đỏ chói của cô ta: “Nếu có thể thuận lợi lên được con thuyền của Tạ gia thì sau này gia còn lo gì nữa, nguồn cung cấp vật tư, trang thiết bị này béo bở lắm.”
Hoắc Đàm Giang đang mơ tưởng về tương lai sáng lạn thì một toán cảnh sát thô lỗ xông vào, thái độ vô cùng bất lịch sự.
Hoắc Đàm Giang hoảng sợ kinh hoàng, cố gắng nén sự sợ hãi và nhẹ nhàng hỏi, cuối cùng phải đút tiền mới được tiểu đội trưởng nhóm dẫn đầu cho biết: “Tôi nói này ông cụ thích tìm đường chết kia, có phải ông ngại sống lâu quá rồi hay không? Dám đắc tội với đại tiểu thư Thẩm.”
Hoắc Đàm Giang vừa giận dữ vừa sợ hãi: “Làm sao tôi dám đắc tội với Thẩm tiểu thư, tôi còn chưa từng gặp mặt Thẩm tiểu thư thì làm gì có chuyện đắc tội, chắc chắn có hiểu lầm ở đây.” Tạ gia có được ngày hôm nay là nhờ vào Thẩm tướng quân, ngay cả Tạ gia cũng phải nể mặt hắn, cho dù có dũng cảm đến mấy cũng không dám đắc tội với Thẩm tiểu thư.
Tiểu đội trưởng: “Hiểu lầm cái rắm, các vệ sĩ bên cạnh Thẩm tiểu thư đã mang kẻ bắt cóc đến đồn cảnh sát, nhóm người đó đã thú tội hết rồi. Chính người phụ nữ bên cạnh ông đã ra lệnh cho bọn họ tấn công Thẩm tiểu thư và bạn bè của cô ấy. Người phụ nữ đó đã làm ra việc này mà ông còn nói là không liên quan gì đến ông à, ông tự đi giải thích với Thẩm tướng quân đi.”
Hoắc Đàm Giang nhìn chằm chằm vào Khương Minh Châu: “Em làm?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play