Ngô Tịnh Tuệ yếu ớt từ nhỏ, kết hôn nhiều năm mãi không có con, lần này đến đây là vì muốn nhờ lão đại phu Hạc điều trị và thành toàn cho ước nguyện làm mẹ của mình.
Khương Quy cảm động, tình tiết trong cốt truyện gốc xảy ra vào ba năm sau, có lẽ cô vẫn còn kịp làm chút gì đó. Mẹ con Ngô Tịnh Tuệ rất đáng thương, cũng giống như Khương Lai Đệ, bọn họ đều là bia đỡ đạn trên con đường đi tới kết cục đoàn viên của người Khương gia.
Khương Quy ghi lại thông tin của Ngô Tịnh Tuệ, sau đó trong lúc ăn trưa gọi cho Nhị Hà Tử đang bán thuốc lá trên phố, dẫn cậu ta đến quán mì bên cạnh ăn mì: “Anh trai cậu có rảnh tới y quán một lát không, tôi có chuyện muốn nhờ anh ta giúp?”
Ngày thường, anh trai Đại Hải của Nhị Hà Tử là thần long thấy đầu không thấy đuôi, Khương Quy muốn tìm anh ta chỉ có thể thông qua Nhị Hà Tử.
Nhị Hà Tử cắn đùi gà, lóng ngóng nói: “Anh A Quy yên tâm, em nhất định sẽ truyền lời lại.”
Buổi chiều Đại Hải tới, thanh niên cao lớn hung hãn, một bộ khí thế ông đây không dễ chọc: “Khương đại phu, Nhị Hà Tử nói ngài có việc cần tôi làm?” Khi mở miệng nói chuyện lại cực kỳ lễ phép, bởi vì hai năm trước Khương Quy từng tiện tay cứu Nhị Hà Tử bị bệnh kiết lỵ nhưng không có tiền bốc thuốc, nhân duyên tốt cũng bắt đầu từ đấy.
Khương Quy nhờ anh ta điều tra Ngô gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play