“Tiểu Khương đại phu về rồi.”
“Bánh nướng vừa ra lò đây, Tiểu Khương đại phu có muốn ăn một cái không?”
“Lê hôm nay ngọt lắm, Tiểu Khương đại phu có muốn ăn không?”
Khương Quy có thể coi là người được yêu mến nhất khu phố, bởi vì ai mà chẳng muốn kết thân với vị đại phu này, nhất là khi vị đại phu này lại là một hậu sinh trẻ tuổi tuấn tú, nho nhã lễ độ lại còn hào phóng.
Đứng trước sạp trái cây, Khương Quy chọn năm quả lê vàng ươm đưa cho ông chủ cân. Giọng nói của cô khàn khàn, khiến ai cũng không thể ngờ rằng cô là một cô gái. Những lúc cần phải tàn nhẫn, Khương Quy chưa bao giờ mềm lòng, chỉ cần một thang thuốc là giọng nói đã trở nên như vậy, sau này cũng không thể khôi phục lại sự dịu dàng của một cô gái, nhưng Khương Quy không bận tâm, so với sự an toàn thì giọng nói chẳng đáng là gì.
Chu Thiết Quốc không chịu thu tiền: “Vài quả lê thì đáng bao nhiêu đồng bạc, cậu là ân nhân cứu mạng con trai tôi.” Bốn ngày trước, con trai ông ấy đi bán hàng cùng ông, vừa chơi vừa ăn mận, vô ý nuốt chửng cả quả, nếu không có Tiểu Khương đại phu ra tay kịp thời thì thằng bé đã tắt thở rồi.
Khương Quy không đôi co với ông ấy, chỉ để lại năm đồng bạc theo giá thị trường rồi cầm lê chạy mất. Vợ chồng nhà họ Chu đã từng mang theo A Bảo đến tận nhà để cảm ơn, buôn bán nhỏ lẻ kiếm sống không dễ dàng gì, nhận ưu ái này cô sẽ thấy áy náy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT