Chỉ trong vài ngày, Thượng Thực Hiên lại một lần nữa làm náo động cả trấn.
Lúc này, Phương Vân lại hoàn toàn không hay biết gì về những gì đang diễn ra ở trấn, chỉ lo lắng nhìn chằm chằm Cố thần y đang kiểm tra hạt mè.
Bên cạnh, Mạc Tịnh Thành vẫn rất bình tĩnh, còn rảnh rang véo nhẹ lòng bàn tay Phương Vân để an ủi, thì thầm bảo y đừng quá lo lắng.
Những ngày qua, hạt mè đã trải qua các công đoạn xào và phơi nắng cẩn thận. Hôm nay, sau khi đưa điểm tâm cho Thượng Thực Hiên, họ mang hạt mè đến y quán nhờ Cố thần y xem xét, kiểm tra xem liệu hạt mè này có giá trị dược liệu không, và có thể bán được giá tốt hay không.
Thực ra, trong lòng Mạc Tịnh Thành đã nắm chắc phần thắng, bởi cách xử lý hạt mè dựa theo cơ sở dữ liệu của trí não là đúng đắn. Hơn nữa, đây lại là giống hạt mè tốt, giá trị có thể đã tăng lên nhiều lần.
Thế nhưng, Cố lão đầu vẫn giữ vẻ bí hiểm như thường lệ, chỉ chăm chú nhìn hạt mè mà không biểu hiện ra bất cứ dấu hiệu gì, khiến Phương Vân không khỏi bất an. Đây là những hạt mè mà Mạc đại ca đã bỏ công chăm sóc ngày đêm, nếu không có giá trị thì chẳng phải sẽ khiến Mạc đại ca thất vọng sao?
Phương Vân liếc nhìn Mạc Tịnh Thành, thấy đối phương vẫn giữ thái độ ung dung, thậm chí còn lặng lẽ siết nhẹ tay y để trấn an.
Khi Phương Vân vừa thở dài, Cố Thừa cuối cùng cũng mở lời, hỏi chậm rãi: “Tiểu tử, ngươi lấy hạt mè này ở đâu ra?”
Mạc Tịnh Thành đã sớm đoán được câu hỏi này, nên nhanh chóng chắp tay và đáp theo lời đã chuẩn bị trước: “Bẩm lão tiên sinh, đây là hạt mè tiểu tử nhặt được ngẫu nhiên trên núi, sau đó tự tay trồng và xử lý.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT