---
Tuy rằng mẹ của Phương Hiểu, vì nguyên nhân của hán tử mà đứa nhỏ này đã sinh ra, đã đem toàn bộ yêu thương trút lên người hắn, nhưng khi còn nhỏ, Phương Hiểu vẫn không bị ảnh hưởng bởi điều này, vẫn luôn rất thân thiết với hắn.
Nhiều năm đã trôi qua, hiện tại Phương Hiểu cũng đã lớn, phỏng chừng đã cùng đứa nhỏ trước mắt này tương đồng.
Lâu lắm không gặp, Phương Vân gần như đã quên mất dáng dấp của Phương Hiểu.
Đứa nhỏ trước mặt dường như không sợ người lạ, dán chặt bên Phương Vân, thỉnh thoảng lại dùng khuôn mặt mềm mại cọ vào tay hắn.
Phương Vân không nói gì, dù có dùng thủ thế nhưng đứa nhỏ này vẫn không hiểu, không thể nào biết được hắn tên họ, cũng không hiểu được vì sao cha mẹ của hắn không ở bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT