Đại Ni, Nhị Ni khóc lóc nói với anh ta: “Ba, chúng ta đón mẹ về đi.”
Lưu Hùng khó thở nói: “Đón cái gì mà đón? Mẹ mày chết rồi!”
“Hoặc là tự cô ta vác mặt về!”
“Hoặc là đừng có về nữa!”
Gần đến tháng tám, đất trời có dấu hiệu vào thu.
Nguyễn Thúy Chi ở nhà mẹ đẻ bảy tám ngày, ban đầu trong lòng còn không yên, bởi vì tin đồn trong thôn mà cảm thấy rất có lỗi với người trong nhà, nhưng ở lại càng lâu thì gánh nặng trong lòng càng nhỏ.
Cô ấy ngoài mỗi ngày nhớ bốn đứa nhỏ, không biết bọn nó có sống tốt không, có ăn no ngủ ngon hay không, cảm thấy có lỗi vì đã bỏ mặt chúng nó không lo, thì những chuyện khác không có quá nhiều lưu luyến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT