Nguyễn Khê ngừng tay, quay đầu lại nhìn anh ta: “Tôi và anh có gì để nói? Mẹ anh còn từng tố cáo tôi nữa đấy, quên rồi sao? Anh đến đây học nghề, là vì muốn chen lấn với tôi trong nhà ông thợ may thôi chứ gì?”
Nguyễn Dược Tiến lại bị nghẹn, nửa ngày mới lên tiếng: “Đó là do mẹ tôi hiểu lầm cô, cũng đâu phải thật sự muốn hại cô, mẹ tôi chỉ có lòng ngay thẳng, không nhìn nổi những hành vi như vậy mà thôi, tôi đến đây học nghề là vì bản thân mình.”
Nguyễn Khê bật cười: “Có lòng ngay thẳng?”
Tôn Tiểu Tuệ có lòng ngay thẳng?
Đây là chuyện buồn cười nhất mà cô nghe được từ khi xuyên đến đây.
Nguyễn Dược Tiến nhìn vẻ châm chọc mỉa mai của Nguyễn Khê, trong lòng lại nghẹn một hơi.
Nhưng anh ta không bỏ về nhà, mà nói tiếp: “Tôi vẫn đề nghị các người nên khuyên cô ba đi, đừng để cô ba làm mọi chuyện ồn ào lên để người ta nhìn vào chê cười nhà ta. Ngoài sống cho tốt thì những thứ khác đều không quan trọng. Có chuyện gì mà phải khổ sở như vậy, chuyện trong nhà về nhà giải quyết là được rồi, sao phải quậy đến gà bay chó sủa? Vợ chồng nào mà chẳng đánh nhau, dẫu sao cũng phải có một bên nhịn một chút. Sống cho có tiếng thơm, làm người ta hâm mộ mới là quan trọng nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT