Tôn Tiểu Tuệ nghe nói như vậy, ánh mắt sáng lên, giọng điệu lập tức thay đổi: “Nói như vậy nghĩa là ông ấy đồng ý dạy con rồi?”
Nguyễn Dược Tiến có chút đắc ý, gật đầu: “Đương nhiên rồi.”
Tôn Tiểu Tuệ vui vẻ vỗ đùi, vui vẻ ra mặt nói: “Ôi trời, thực sự tốt quá rồi! Mẹ đã sớm nói rồi mà, con mạnh hơn con nhóc Tiểu Khê kia nhiều, không thì làm sao ông thợ may lại đồng ý chứ!”
Nói xong bà ta lại hỏi: “Hôm nay ông ấy đã dạy gì cho con rồi?”
Nhắc đến đây Nguyễn Dược Tiến có chút không vui, hít một hơi nói: “Không dạy dỗ gì cả, lão lưu manh đó bảo con làm này làm kia mất nửa ngày. Tí thì quét nhà, tí thì lau bàn ghế, lát sau lại gọi con đi dãy cỏ, coi con như con trâu đất vậy.”
Khóe miệng Tôn Tiểu Tuệ không vui hạ xuống, nhưng lại lập tức cong lên: “Nhất định là ông ấy đang thử con đó, con cứ chịu đựng là được rồi. Giúp ông ấy làm chút chuyện cũng không sao, chỉ cần có thể học nghề thành thạo là được rồi.”
Nguyễn Dược Tiến gật đầu: “Con cũng nghĩ vậy.”
Nguyễn Trường Quý lên tiếng tán thành: “Con có thể nghĩ như vậy chứng tỏ con đã trưởng thành rồi. Nếu ông ấy đã đồng ý dạy con thì con chỉ cần cố gắng theo học thôi. Đừng vì chút khó khăn mà than vãn mệt mỏi, như vậy so với đi đào mỏ vẫn thoải mái hơn nhiều.”
Nguyễn Dược Tiến biết mình không học được sẽ phải lên núi đào mỏ, gật đầu lần nữa: “Con biết rồi, ba.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT