Nguyễn Chí Cao lập tức lườm anh ấy một cái: “Đúng rồi! Con còn bay được luôn ấy chứ!”
Nguyễn Trường Sinh nở nụ cười: “Vậy cũng đúng.”
Anh ấy vừa nói vừa nghi ngờ: “Mọi người nghĩ xem con bé nghĩ gì vậy, gần đây cũng yêu đương qua lại với thằng ngốc ở nhà sàn đó, đi công xã cũng đi cùng thằng nhóc đó. Ngoại trừ đẹp trai ra thì thằng nhóc đó cũng chỉ là một kẻ ngốc thôi mà!”
Nguyễn Chí Cao mặc kệ anh ấy, Nguyễn Khiết ở bên cạnh lên tiếng: “Chú năm, Lăng Hào không phải kẻ ngốc đâu ạ, chỉ là nhìn hơi ngốc một chút thôi. Vẻ ngoài ngốc nghếch không có nghĩa là người ta ngốc đâu ạ, chị còn nói như vậy là ngốc đáng yêu.”
“Tại sao lại gọi là ngốc đáng yêu?”
Nguyễn Trường Sinh vén tay áo, show cơ bắp ở tay: “Dáng vẻ một người đàn ông phải có!”
Lưu Hạnh Hoa sắp không nhịn được nữa, đánh anh ấy một cái, quát: “Mau ăn cơm đi, ăn cơm cũng không chặn được cái miệng con nữa.”
Nguyễn Trường Sinh đặt tay xuống kêu lên một tiếng: “Cháu gái mẹ bị người ta bắt cóc mà mẹ cũng không biết.”
Lưu Hạnh Hoa liếc nhìn anh ấy: “Nói hươu nói vượn, đứa bé mười ba mười bốn tuổi thì biết cái gì chứ?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT