Nói xong anh ta lập tức xoay người đi tìm chổi, hào hứng cầm cây chổi đi vào nhà quét dọn.
Ông thợ may nằm trên xích đu, nhắm mắt lại, khẽ nói một câu: “Đồ ngốc.”
Mặt trời hạ thấp xuống phía tây hơn một chút, gần tới đường chân trời.
Nguyễn Khê và Lăng Hào đã đi hai ngày trên đường núi, dĩ nhiên không còn vui vẻ như lúc ban đầu. Nhưng vẻ mặt hai người cũng không hề mệt mỏi, dọc đường đi đều cổ vũ cho nhau, nói gì mà cố gắng chút nữa, sắp tới rồi.
Hai người đều hiểu đó chỉ là do họ tự an ủi lẫn nhau, cho nên cả hai đều tưởng tượng ra vạch đích ở cách đó không xa.
Lăng Hào nhớ tới lúc đi đường núi lên núi, nhìn đường đi lúc này lại nhìn ánh mặt trời nói: “Lần này thực sự tới rồi.”
Nguyễn Khê nhìn cậu mỉm cười, thở hổn hển nói: “Vậy thì tiếp tục đi đi, thừa thế xông lên nào.”
Lăng Hào: “Ừm.” Một tiếng, đưa tay về phía Nguyễn Khê.
Nguyễn Khê đặt tay vào lòng bàn tay cậu, sau đó hai người tay trong tay, tiếp tục đi về phía công xã từng bước một. Cứ nắm tay đi như vậy không bao lâu, thực sự đã đến công xã rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT