Đương nhiên Nguyễn Trường Quý hy vọng con trai mình sẽ làm được, nếu Nguyễn Dược Tiến có thể thành thạo, học may thành công thì người có thể nâng cao thể diện không ai khác chính là ông ta, người có thể ăn ngon mặc đẹp sau này, không phải cũng chính là ông ta sao? Ông ta là ba đẻ của Nguyễn Dược Tiến cơ mà.
Cùng vì ông ta không ôm hy vọng nên mới không ngăn Tôn Tiểu Tuệ đi mượn trứng gà.
Ông ta thực sự muốn phản đối, không để Nguyễn Dược Tiến đi nhận người ta làm thầy.
Ông ta không can ngăn, chỉ nói: “Được, tôi không nói gì cả, Dược Tiến đừng làm ba mất mặt đó nhé. Mẹ con vì co mà hao phí không ít tâm tư đâu đó, coi như vì mẹ con, con phải học nghề này cho tốt.”
Nguyễn Dược Tiến nín thở gật đầu: “Con sẽ học được.”
Nguyễn Trường Quý vỗ bả vai anh ta: “Có lòng tin là được!”
Buổi chiều Tôn Tiểu Tuệ và Nguyễn Trường Quý cùng nhau đi làm việc, Nguyễn Dược Hoa đi chơi cùng đám trẻ con, Nguyễn Dược Tiến thì lại từ mình mang theo rổ trứng gà đi tới nhà ông thợ may.
Anh ta đến không đúng lúc, ông thợ may đã khóa cửa ở trong nhà nghỉ trưa.
Anh ta gõ cửa một lúc lâu bên trong cũng không có ai trả lời, để trứng gà xuống, ngồi ở cửa đợi đến thời điểm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT