Châu Tuyết Vân im lặng một lát, tự phỏng đoán: “Cháu gái của bí thư Nguyễn đó sao?”
Bà ấy biết rõ gần đây Lăng Hào đã tiếp xúc với một đứa con gái, trước đó cậu từng cõng cô về từ khe núi, sau đó cô gái kia tặng trứng gà, đường sữa cho cậu. Nếu có qua lại với người nào thì có thể là cô gái đó.
Lăng Hào hạ thấp lông mày, mím môi không nói gì, coi như đã ngầm thừa nhận.
Châu Tuyết Vân dời ánh mắt nhìn về phía tấm ván cũ dựng ở vách tường, hít một hơi thật sâu, sau đó dùng một giọng nói rất ấm áp nói: “Không cho đi.”
Mặc dù giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại không thể phản bác.
Lăng Hào vẫn hạ thấp đôi lông mày như cũ, ngón tay khẽ nắm lại một chút.
Châu Tuyết Vân thu ánh mắt lại, nhìn cậu một lát, nhẹ nhàng nói tiếp: “Con với con bé đó đã đến mức độ nào rồi? Không phải mẹ từng nói với con rồi sao, đừng đến quá gần những người trong thôn, bí mật khó giữ, nếu nhiều người biết thì sẽ sản sinh nhiều tin đồn không hay, con đã đồng ý với mẹ rồi mà.”
Lăng Hào nâng mắt lên nhìn bà ấy, một lát sau nói: “Con muốn đi.”
Châu Tuyết Vân lập tức nhíu mày, đôi mắt nghiêm túc nhìn Lăng Hào chằm chằm: “Lăng Hào? Con nói cái gì?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play