Tuổi của cậu cũng không lớn, phải chịu đựng nhiều nỗi khổ như vậy, nhưng chưa từng khóc dù chỉ một lần, đương nhiên cậu có khả năng chịu đựng nhiều hơn so với độ tuổi này. Sâu trong tâm trí cậu cũng có khát vọng như những người bạn cùng trang lứa khác, không muốn cuộc sống bị ràng buộc.
Cuộc sống của các bạn cùng trang lứa có thể nghèo khó, còn cậu thì từ trong ra ngoài đều chịu đau khổ.
Gió thổi qua mái nhà, con heo béo xoay người, Lăng Hào hít sâu một hơi, nhắm mắt lại.
Đến đêm muộn cậu mới ngủ được, nhưng sáng hôm sau cậu vẫn thức dậy từ sáng sớm.
Lăng Trí Viễn và Châu Tuyết Vân còn thức dậy sớm hơn cả cậu, Châu Tuyết Vân đang nhóm lửa làm đồ ăn sáng, Lăng Trí Viễn thì bê chậu sứ cũ ra chuồng gà để cho gà ăn.
Lăng Hào dụi dụi con mắt để tỉnh táo lại một chút, đi múc nước rửa mặt.
Rửa mặt xong ngồi xuống ăn cơm, một nhà ba người không ai nói chuyện, trên bàn ăn chỉ có tiếng bát đũa, còn có cả tiếng cắn su hào vang lên. Cơm nước xong xuôi, Châu Tuyết Vân lập tức thu dọn bát đũa mang đi rửa, Lăng Hào còn chưa kịp đưa tay ra.
Lăng Hào cảm thấy có lẽ Châu Tuyết Vân vẫn còn tức giận, nhưng cậu không hề nhận sai hay nói lời xin lỗi.
Cậu xoay người đi tới bên giường để lấy cặp, nhưng khi đi tới bên giường thì phát hiện bên trong đã được nhét thêm đồ vào. Não bộ lóe lên một tia nghi ngờ, cậu khom lưng mở cặp ra, đưa tay móc đồ ở bên trong.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT