Nguyễn Khê nhìn Nguyễn Hồng Quân đi xa, quay đầu lại nói với Lăng Hào: “Chúng ta không vội, từ từ chạy là được.”
Lăng Hào nhìn cô cười một cái: “Tôi cũng không vội.”
Nguyễn Khê quay đầu lại nhìn anh một cái, lúc xe loạng choạng muốn lệch đi mới vội vàng đỡ lại nhìn về phía trước. Giống như cô lại phát hiện có chỗ anh tương đối giống với trước kia, chỉ có lúc nói chuyện với cô mới có thể bật cười nhẹ nhõm.
Cũng không phải nói anh không cười với người khác, chỉ là ít cười, ngẫu nhiên cười một chút cũng chỉ dừng lại trên khóe miệng.
Nguyễn Khê nhẹ nhàng hít một hơi, nhìn con đường trước mắt, cũng không tự giác khẽ mỉm cười một cái.
Mà Nguyễn Hồng Quân vừa đi, cậu giống như cũng bằng lòng chủ động nói chuyện, bỗng nhiên mở miệng hỏi Nguyễn Khê: “Lâu như vậy không yêu đương kết hôn, là vẫn chưa gặp được người thích hợp hay sao?”
Nói đến tuổi tác của cô cũng không còn nhỏ nữa, theo điều kiện của cô, không nên cô đơn đến bây giờ. Lúc trước anh còn tưởng tượng, hắn là cô sẽ sớm tìm được người trong lòng đi vào con đường hôn nhân, trải qua cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play