Mặt mày Lăng Hào nhớ lại, Nguyễn Khê không tự giác nhớ tới năm mình mười bốn tuổi, cô và Lăng Hào đi lên trấn trên mua rượu cho ông thợ may, sóng vai đi trên đường núi. Mệt mỏi sẽ tay trong tay, cuối cùng gần như là lôi kéo nhau đi lên trấn trên.
Bóng dáng hai bạn nhỏ khi đó, chậm rãi trùng khớp với cảnh tượng hiện tại.
Cô nhìn Lăng Hào không nhịn cười được, Lăng Hào cũng cười một chút.
Ký ức nhạt nhòa của hai năm đó đột nhiên bị nhen lửa, màng bụi bay tán loạn, nhiệt độ truyền đến hiện tại, tám năm thời gian cùng khoảng cách giữa bọn họ dường như giờ phút này tan đi thành mây khói.
Lúc hai người trò chuyện sắp chạy đến trong thành phố, Nguyễn Hồng Quân cưỡi xe đạp trống trở về. Cậu vọt tới trước mặt Nguyễn Khê rồi phanh lại, đưa xe xích lô cho Nguyễn Khê, đón lấy xe đạp của Nguyễn Khê, nói: “Chị cả chạy xe xích lô nghỉ ngơi một lát đi.”
Nếu cậu đã trở lại thì Nguyễn Khê cũng không khách khí với cậu.
Cô leo lên chiếc xe trống, sau khi đi vào thành, chợt nghĩ tới chút gì đó, quay đầu nói với Nguyễn Hồng Quân và Lăng Hào: “Các em từ từ chạy, về thẳng nhà đi, chị đi mua một ít đồ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT