Nguyễn Hồng Quân tiếp tục hỏi: “Vậy anh bao lớn rồi? Nhìn cũng không kém chị cả của em là mấy đâu.”
Lăng Hào gật đầu: “Cũng gần bằng.”
Nguyễn Khê đã bắt kịp đề tài, ở bên cạnh lên tiếng: “Nói chính xác thì cậu nhỏ hơn tôi một tuổi.”
Lăng Hào liếc nhìn cô một cái: “Nhỏ hơn một tuổi không có gì khác biệt với bằng tuổi.”
Nguyễn Hồng Quân rõ ràng: “Khó trách khi còn bé chị cả của em quản anh, gọi anh là đứa con yêu, cũng bởi vì anh nhỏ hơn chị ấy, chị ấy xem anh trở thành em trai nhỏ, cho nên mới gọi anh như vậy.” Nói xong Nguyễn Hồng Quân đột nhiên cười: “Em còn hoài nghi có phải lúc đầu chị ấy còn muốn gọi anh là oắt con hay không.”
Nguyễn Khê cũng không nhịn được cười một cái, lại nhịn xuống nhìn về phía Nguyễn Hồng Quân: “Chớ nói nhảm, không chỉ là bởi vì nhỏ tuổi, là khi đó dáng dấp của cậu ấy rất bé nhỏ, lại mềm mềm đáng yêu, như vậy ai gặp mà không muốn tới bóp hai cái? Chính là nhóc con đáng yêu đó.”
Nguyễn Hồng Quân vẫn cười: “Anh xem, có phải oắt con không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play