Tất nhiên Nguyễn Khiết cũng rất muốn về nhà, cô ấy ở đây là hoàn toàn ăn nhờ ở đậu. Nếu không phải ngày nào, làm gì Nguyễn Khê cũng kéo cô ấy theo, có Nguyễn Khê chắn trước mặt cô ấy, sợ là cô ấy cũng khó mà qua ổn được.
Ổ vàng ổ bạc không bằng ổ tranh nhà mình.
Ở đây cũng không tốt như ở nhà.
Vừa hay bây giờ chỉ cách năm mới chỉ còn chừng mười ngày, bọn họ chạy về núi Phượng Minh thì còn có thể ở nhà thêm mấy ngày nữa. Qua hết năm họ cầm thẳng thư thông báo trúng tuyển đến báo danh ở trường là được.
Với loại chuyện vui như thi đậu đại học này, Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết ở gì có thể lập tức nói cho Nguyễn Chí Cao và Lưu Hạnh Hoa biết. Dù sao bình thường có chuyện vui vẻ, hưng phấn nhất người ta cũng muốn chia sẻ với người quan trọng nhất, vậy thì niềm vui có thể nhân đôi.
Chưa kể nếu nói chuyện này trong thư thì tất cả đều vô nghĩa, nhất định phải nói ngay trước mặt, để mọi người và các cô cùng vui vẻ.
Vậy nên, lúc thu dọn hành lý, biểu cảm Nguyễn Khê, Nguyễn Khiết luôn loáng thoáng biểu cảm hưng phấn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play